4/ Tập san thơ Hương Sen số 18 (Phần 1).
CÂU LẠC BỘ THƠ 28-7
HƯƠNG SEN
TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ
SỐ 18
6 THÁNG ĐẦU NĂM 2012
CAO HƯNG - DUY BẰNG - ĐẶNG THỊ NGỌC YẾN
ĐOÀN LÂM - ĐOÀN TẤN THUẬN - ĐÔNG BA
ĐỖ TÂM LINH - ĐỨC KHÔI - HẢI KHÁNH
HOÀI PHƯƠNG - HOÀNG THỊ VINH - HỒ BẢO THANH
KHƯƠNG MỸ - KIM TUYẾN - LÂM VĂN HOÀN
LÊ VĂN ĐẠT - MAI PHƯỚC TOẠI
MAI XUÂN THƯỞNG - MINH CHƠN - MINH KHÂM
MINH QUÂN - MỸ HUỲNH - NĂM DÂN - NGỌC ÁNH
NGỌC BẢO - NGỌC HOA - NGÔ QUANG TRỤ
NGUYỄN VĂN PHI - PHẠM PHÍ - PHAN LIÊN KHÊ
THANH PHONG - THANH THẾ - THANH VĨNH
THU AN - THÚY MINH - THÚY YÊN - TRỌNG HÀM
TRUNG SƠN - TRƯƠNG CÔNG BANG - TÙNG SƠN
UYÊN SA - VÕ HOÀNG BẬT - XUÂN CẢNH
Biên tập: Mai Xuân Thưởng - Phan Liên Khê - Đoàn Lâm - Lâm Văn Hoàn.
Cao Hưng
Ánh sáng Nhâm Thìn
Tung cánh Nhâm Thìn rồng vút cao,
Vào xuân đất nước rực cờ đào.
Non sông gấm vóc tươi tia sáng,
Gia đạo tuyệt vời rạng ánh sao.
Phúc lộc sáng ngời chương đạo lý,
An khang rạng rỡ nét thanh tao.
Niềm tin chờ đợi sang năm mới
Nước Việt thịnh cường đẹp biết bao.
Duy Bằng
Đón mừng năm mới
Xuân về, chúc nghệ sĩ vui ca,
Cùng các đệ huynh của chúng ta
Sức khỏe dồi dào thêm phú quý,
Tinh thần hăng hái lại hào hoa.
Bạn bè lui tới tình nồng ấm
Thi hữu đến thăm nghĩa mặn mà.
Gia quyến trời ban đầy hạnh phúc,
Mải mê thi phú mãi chưa già.
Mừng xuân đất nước
Xuân mới chúc mừng Tổ quốc ta,
Việt Nam rạng rỡ rừng cờ hoa.
Nông thôn tươi đẹp thêm hồ hởi,
Thành thị mạnh giàu rộn tiếng ca.
Hòa nhịp bạn bè nhằm phát triển,
Sánh vai cường quốc để an hòa.
Công ơn Đảng, Bác cùng dân tộc,
Đất nước rồng bay cao, rất xa.
Đặng Thị Ngọc Yến
Kỷ niệm 37 năm Giải phóng Miền Nam
Miền Nam giải phóng đến nay,
Ba mươi bảy lẻ năm dài trôi qua.
Sài thành gấm vóc đẹp hoa,
Vang lừng tên Bác đậm đà tình thương.
Toàn dân vui sướng thắm hương,
Thanh bình, thống nhất, an khương, mạnh giàu.
Tự do, độc lập cùng nhau
Vươn mình hội nhập năm châu vững bền.
Điểm tô đất nước sáng nền,
Anh hùng, dũng cảm tổ tiên Lạc Hồng.
Hiến dâng sức mạnh Tiên Rồng,
Dựng xây tổ quốc huy hoàng xinh tươi.
Phố phường thịnh vượng an vui,
Nhớ ơn giải phóng khắp nơi đồng tình.
Đảng, dân chung sức hết mình,
Việt Nam phát triển quang vinh nước nhà.
Sống theo tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh
Suốt đời phấn đấu hy sinh,
Tự do, độc lập giữ gìn không lay.
Chủ nghĩa xã hội từ đây,
Là đường lý tưởng đắp xây quê mình.
Xây nền đạo đức đẹp xinh,
Môi trường sinh sống an bình đáng yêu.
Thế nhân hạnh phúc thật nhiều,
Trần gian lẽ sống mỹ miều quý thay.
Cùng nhau cố gắng dựng xây,
Nhân văn sáng tỏa ngất ngây hồng trần.
Luyện thân trí sáng vô ngần,
Góp công góp sức hiến dâng đức tài.
Nước nhà gánh vác hai vai,
Cùng nhau tô điểm tình người chứa chan.
Con người sự sống bình an,
Đó là đạo đức Bác hằng chờ mong.
Đoàn Lâm
Bạn tôi
Thân tặng Phan Liên Khê
Anh lên bàn mổ quặn đau
Tôi đây cũng thấy, buồn rầu tâm can.
Bạn bè trong cảnh nguy nan,
Đồng hương, đồng ngũ biết làm chi đây?
Cầu mong Đức Phật cao dày,
Bạn tôi qua khỏi, phút giây hiểm nghèo.
Cà Mau
Tham quan du lịch, đất Cà Mau,
Sông nước bao la, xanh một màu.
Ngọc Hiển bạt ngàn, tràm với đước,
Năm Căn vô kể, cá và tàu.
Về Đất Mũi
Thiên nhiên ưu đãi Cà Mau,
Năm Căn, Đất Mũi, đẹp giàu biển bao?
Dọc ngang sông rạch xôn xao,
Bao la rừng đước lạc vào cõi tiên.
Tàu, ghe trên bến, dưới thuyền,
Chợ trên sông rạch, nối liền đông vui.
Con thu, mực ống, cá mùi,
Hải sản đầy bến, ngược xuôi chào hàng.
Dòng người du khách tham quan,
Về thăm, Đất Mũi phương Nam nghĩa tình.
Chùa Tòng Lâm
Trèo đèo, vượt dốc, tới Tòng Lâm,
Sừng sững trên đồi, Phật Thế Âm.
Độ thế, cứu nhân, lòng bác ái,
Từ bi, hỷ xả, dạ chuyên làm.
Leo cầu thang
Còn leo được thì ta nên đi,
Lầu bảy, tầng năm, có xá gì?
Thang máy dành cho người sức yếu,
Luyện rèn sức khỏe, phải kiên trì.
Nhớ Văn Phong
Mới ngày nào đó đấy thôi,
Anh cùng với hội chúng tôi quây quần.
Câu ca quan họ trong ngần,
Bài thơ anh viết, cung trầm, cung thanh.
Hiền từ đôi mắt long lanh,
Đồng hương Kinh Bắc thương anh vô ngần.
Vội chi mà bỏ cõi trần,
Để cho hạ giới tần ngần xót thương.
Giờ đây xa cách âm dương,
Vài vần lục bát vấn vương ngậm ngùi.
Văn Phong ơi cứ sống vui,
Ở bên Tây trúc mài dùi sử kinh.
Sinh thái Nhân Tâm
Du lịch sinh thái Nhân Tâm,
Từ Nha Trang đến những gần trăm cây.
Hồ tắm nước khoáng tràn đầy,
Cầu treo lắc lẻo, căng dây dập dình.
Mười hai địa ngục tâm linh,
Trần gian ác độc, cực hình khảo tra.
Đồi cao thờ Phật nguy nga,
Thập phương nhộn nhịp vào ra suốt ngày.
Rừng xoài, con suối nơi này,
Năm xưa kháng chiến những ngày gian lao.
Bồi hồi lòng thấy nao nao,
Chiến khu kỷ niệm biết bao ân tình.
Chiến đấu anh dũng quên mình,
Bao nhiêu đồng đội hy sinh không về.
Cơm trưa ngon miệng vui ghê,
Nhân Tâm sinh thái say mê lòng người.
Tạm biệt Nha Trang
Mười ngày tắm biển Nha Trang,
Bệnh ngoài cũng hết, bệnh trong không còn.
Ăn ngon, ngủ khỏe, béo tròn,
Tham quan du lịch, mực dòn lai rai.
Bách bộ buổi sáng dẻo dai,
Chiều thăm bến cảng, xóm chài chợ Đông.
Tạm biệt nhà nghỉ Hòn Chồng,
Được về thành phố mà không muốn về.
Vui nhà
Dưỡng sinh bách bộ mỗi chiều tà,
Lớn tuổi, tu rèn tự ý ta.
Sảng khoái ngủ ngon say tứ lạ,
Lạc quan ăn khỏe sướng đa đa.
Chung trà mời gọi tìm bằng hữu,
Chén rượu nhắn tin kiếm bạn xa.
Thế thái nhân tình, thôi mặckệ,
Vui sao có lắm khách thăm nhà.
Đoàn Tấn Thuận
Chuyện thật khó tin
Ai về Hải Thái, huyện Gio Linh,
Rất đỗi ngạc nhiên cảnh thái bình.
Tối đặt lưng nằm ngon giấc điệp,
Sáng bừng mắt dậy chẳng hồn kinh.
Nữ nam, già trẻ nêu gương tốt,
Đoàn thể, ngành ban tạo nếp lành.
Bỏ ngỏ ban đêm không mất của,
Khen thay bài học sống an sinh!
Đông Ba
Xuân Nhâm Thìn 2012
Nhâm Thìn xuân mới đón rồng thiêng,
Thắp nén hương thơm rước Cửu Huyền.
Kính bái ông bà, cầu Quốc tổ,
Hướng lòng mẫu phụ, vọng Gia tiên.
Trường Sa góp đá, lòng dân quyết.
Lãnh hải xây nền giữ cõi biên.
Sóng dậy biển Đông… tàu cắt cáp,
Rồng về ngự trị… chắc là yên.
Đỗ Tâm Linh
Bạn đến thăm
Bạn đến thăm, tôi thật bất ngờ,
Như ngày mới gặp, lúc ban sơ.
Trong thời gian khổ, thời chinh chiến
Ta đã yêu chung một sắc cờ.
Màu cờ đỏ thắm với ngôi sao,
Năm cánh vàng tươi đẹp biết bao.
Khi ấy chúng ta cùng phát động
Phong trào cách mạng dâng lên cao.
Gian khổ từng ngày vẫn vượt qua,
Nhà tù Côn Đảo nó đâu tha.
Bạn đi, tôi ở cùng nung chí
Giữ vững niềm tin, chiến thắng mà!
Gặp nhau ôn lại chuyện ngày xưa,
Kỷ niệm ngọt ngào lẫn xót xa.
Đồng đội có người không trở lại,
Có người tìm mãi vẫn chưa ra.
Hăm mấy năm rồi đâu phải mau,
Tưởng chừng hai đứa đã quên nhau.
Bây giờ gặp lại vui mừng quá
Nước mắt tuôn trào, vơi nỗi đau.
Đức Khôi
Chân dung tự họa
Vóc dáng chưa sang lại khẳng kheo,
Vai mang túi vải bé tèo teo.
Nơi nào thơ, rượu, xàng xê tới,
Chốn ấy nhạc, bia, đủng đỉnh theo.
Đắc chí giao lưu cười họng há,
Suy tư xướng họa nhíu mày nheo.
Không tiền, xe buýt đi từng chặng,
Tá túc nhà thơ trốn cái nghèo.
Hải Khánh
Chuyến thăm Phú Quốc
Khơi dòng nối nhịp niềm vui,
Chuyến thăm Phú Quốc thẳm ngời thân thương.
Nắng xuân sắc ánh vầng dương,
Danh lam thắng cảnh dặm đường thiên nhiên.
Rừng sâu, núi thấp sơ nguyên,
Nẻo đường phong cảnh hồn nhiên biển trời.
Êm dòng biển lặng xa khơi,
Dọc bờ vang dậy từng hồi tiếng chim.
Đến thăm hoa tím vườn sim,
Trái ngon ngọt lịm nổi chìm rượu vang.
Ngọt ngào hương ngát dịu dàng,
Ru lòng du khách khẽ khàng phút giây.
Vào thăm trang trại ngọc trai,
Long lanh ánh sắc niềm say lòng người.
Hoàng hôn lặng xuống sẩm trời,
Chợ đêm ẩm thực ngon tươi ngọt ngào.
Nửa chừng ngắm ánh trăng sao,
Ươm lòng phơi phới dạt dào tình xuân.
Dương Đông, An Thới vượt rừng,
Ưng lòng tình cảm, nỗi mừng gặp nhau.
Bà con xa xứ đã lâu,
Hàn huyên chuyện kể dạt dào chứa chan.
Căm hờn bọn giặc dã man,
Nhà tù tra tấn bạo tàn cùm gông.
In sâu kỷ niệm trong lòng,
Tôn vinh quý trọng anh hùng kiên trung.
Thăm đền Ông Nguyễn anh hùng,
Nhớ ơn công đức lẫy lừng đánh Tây.
Nẻo đường Phú Quốc đó đây,
Nước non biển đảo dựng xây huy hoàng.
Niềm vui thú vị âm vang,
Qua thăm Phú Quốc điểm vàng non sông.
Rạng ngời hồn Việt Lạc Hồng
Ơn sâu công đức cha ông ngàn đời.
Tình quê ấm áp
Về quê thăm lại người thân,
Nắm tay âu yếm ngọt vần yêu thương.
Tiếng chim vang rộn ngoài vườn,
Bình minh nắng dọi tan sương ngọn dừa.
Mây bay se lạnh sa mưa,
Nỗi niềm tâm sự chuyện xưa ngọt bùi.
Sáng dòng kỷ niệm thắm tươi,
Đẹp thay đạo lý, tình người sáng trong.
Nhớ ơn công đức tổ tông,
Dâng hương kính bái hiển lòng thủy chung.
Dẫu đi vạn dặm khắp cùng,
Tình quê ấm áp luôn hồng nghĩa nhân.
Mỗi lần thăm lại người thân
Nhớ quê hương cũ ngọt vần ca dao.
Hoài Phương
Phó thường dân
Ở đời khoái nhất phó thường dân,
Thoải mái vui tươi giữa cõi trần.
Chẳng bõ cúi luồn cầu lợi lộc,
Đếch cần bợ đỡ nhận kim ngân.
Cơm ăn đều đặn ngày ba bữa,
Rượu uống thường xuyên tháng bốn tuần.
Phú quý, vinh hoa trò vặt vãnh,
Kiếp người nào khác đám phù vân.
Hoàng Thị Vinh
Ngôi sao giáng trần
Mừng ngày sinh nhật Bác Hồ,
Tháng Năm mười chín điểm tô sử vàng.
Toàn dân phấn khởi hô vang,
Làng Sen xứ Nghệ hào quang giáng trần.
Một lòng vì nước, vì dân,
Bác Hồ hiến cả tuổi xuân bóng tà.
Đó là Bác của chúng ta,
Ra đời thế giới bao la tôn thờ.
Mưu thần Bác mới tùy cơ,
Thực dân cút khỏi cõi bờ Việt Nam.
Tự do, độc lập vinh quang,
Lá cờ đỏ ánh sao vàng tung bay.
Bắc Nam thống nhất từ nay,
Bang giao thế giới dựng xây nước nhà.
Ngân vang tiếng nhạc, lời ca
Muôn năm nhớ đức cha già kính yêu.
Hồ Bảo Thanh
Lời mẹ ru
Mẹ ngồi ru tiếng cô đơn,
Con ngoan giấc ngủ ngập hồn ca dao.
Êm đềm hương lúa, hương cau,
Bao la lòng mẹ, dạt dào tình quê.
Mẹ ngồi ru buổi trưa hè
Chang chang nắng lửa, tiếng ve rền rền.
Mẹ mong tròn tuổi thanh niên,
Ơn trời, con hiểu nỗi niềm mẹ cha.
Mẹ ngồi ru dưới trăng tà,
Khoan thai nhịp võng, đậm đà tình con.
Nổi trôi đời mẹ héo hon,
Trăm năm mẹ vẫn cô đơn phận này.
Mẹ ngồi ru giấc ngủ say
Mà trong tiếng mẹ vẫn đầy ca dao.
À ơi… con ngủ cho lâu,
Tóc xanh mẹ sẽ phai màu thời gian.
Khương Mỹ
Nguyên Tiêu nhớ Bác Hồ
Trăm công ngàn việc Bác lo toan
Giành chút thời gian đến với trăng.
Bàn bạc việc quân trên sóng nước,
Thuyền về trăng chiếu sáng đầy khoang.
Trăng vào cửa sổ đòi thơ Bác
Bắc chửa làm xong, bận việc quân,
Rồi bỗng nghe reo chuông thắng trận,
Hồn thơ lãnh tụ lại trào dâng.
Trung thu trăng sáng khắp không gian,
Bác lại tặng thơ các cháu ngoan.
Bác dạy năm điều ghi nhớ mãi,
Ngắm trăng càng nhớ Bác vô vàn.
Bác đã bay lên cõi viết bàn,
Nguyên tiêu lại đến điệp thời gian.
Ngắm trăng ta nhớ Người da diết,
Đất Việt hồn thơ Bác vọng vang.
Suy ngẫm nhân ngày 30/4
Ba mươi bảy năm rồi
Chiến tranh đã chấm dứt,
Cuộc sống tiếp sinh sôi
Bao điều còn đau nhức.
Còn mộ liệt sĩ vô danh,
Còn người chưa tìm hài cốt,
Còn nạn nhân chất độc da cam
Còn bom mìn trong lòng đất.
Thế mà nhiều kẻ đã quên,
Phè phỡn ăn chơi sa đọa
Chạy theo thế lực đồng tiền,
Rơi vào vũng bùn thoái hóa.
Kỷ niệm ba mươi tháng tư,
Đón chào ngày vui đại thắng,
Chớ quên những gì cay đắng
Để có yên vui bây giờ.
Kim Tuyến
Đà Lạt một ngày
Sáng ra gió nhẹ xuân về,
Gần trưa nắng ấm như hè đã sang.
Chiều chiều thu tới nắng vàng,
Đêm khuya gió lạnh mơ màng tựa đông.
Lâm Văn Hoàn
Lá thư tình
Nỗi dằn vặt bốn mươi năm
Trước tình yêu tác giả “Thơ tình”,
Gợi một thời ác liệt chiến chinh
Tình yêu lớn trong tình yêu đất nước.
Dằn vặt tâm can quãng đời xâm lược
Bốn mươi năm chẳng được phút yên bình.
Ai hiểu được ngọn nguồn ý thức
Lá thư xuân mà ám ảnh không ngừng.
Bốn mươi năm anh “về” lại quê hương
Vẫn uy nghiêm dáng hình ngạo nghễ,
Vẫn sông núi quê xưa và bóng hình dáng mẹ
Và người yêu, nay dẫu đã lên bà.
Đọc lời anh như đâu đó quanh ta
Xác máy bay găm trên đồng làng ấy.
Trận địa pháo sẵn chờ tàu Mỹ
Một thế hệ hào hùng nào sợ hiểm nguy?
Bốn mươi năm, bao ngày tháng qua đi
Còn lại trong tâm tư bao điều suy tưởng.
Đổi mới không làm ta mờ quáng
Không nhạt nhòa những ký ức thiêng liêng.
Người lính Úc đã không thể ngủ yên
Bốn mươi năm, người anh hùng,
tác giả “Thơ tình”, vẫn sống
Quê hương anh đang ngày càng năng động
Đến kẻ thù cũng khẩu phục tâm thành.
Và chúng tôi tự hào lắm về anh,
Lớp cháu con mong anh về chỉ lối
Để biết rõ những nẻo đường sáng tối,
Không u mê trong hội nhập thị trường.
Bốn mươi năm ôi biết mấy yêu thương,
Cùng với những Thùy Trâm… anh đã về Tổ quốc.
Lửa tượng đài hãy truyền thêm ánh đuốc
Tình yêu trọn vẹn bốn mươi năm!
Ngẫm khúc đò Huế
Thuyền rồng vua chúa hoan dong,
Mảnh thuyền rách nát má hồng nỉ non.
Nào ai thất cử u buồn,
Mượn sầu Vĩ Dạ, thả hồn Hương Giang.
Trải bao cách trở non ngàn,
Bơ vơ quan xứ, võ vàng phá truông.
Mịt mờ hình bóng cố hương,
Đành lòng vùi chốn phấn hương đò nghèo.
Xa rồi uy thế hoàng triều,
Thuyền rồng xưa để gái nghèo quậy chơi.
Khách văn lả lướt mây trời,
Chìm trong đẫm khúc Nam ai ngỡ ngàng…
Chẳng từ quý khách vương quan,
Con đò hoan lạc thế gian giang hồ.
Xin mời ai đến hãy vô
Bõ công truông phá Nhà Hồ, Tam Giang!
Thăm bạn
Tặng Phan Liên Khê đang điều trị tại
bệnh viện Thống Nhất
1
Những tưởng trao nhau mãi hồn thơ,
Nào hay số phận có ai ngờ.
Ngậm ngùi thăm bạn buồn sâu lắng,
Cơn đau oan nghiệt bỗng chực chờ.
Một chút sẻ chia lên bàn mổ,
Cầu xin Trời Phật cứu độ nhờ.
Phúc phận ngắn dài nào dám tưởng
Còn phút với đời, còn phút thơ!
2
Bạn từ hậu phẫu mới ra
Dẫu còn thấm mệt, đã qua hiểm nghèo.
Miệng cười khóe mắt nhăn nheo
Mong qua Thất thập hưởng theo nhân tình...
Lại về sum họp sân đình,
Chiếu Thơ lại ấm duyên tình gắn nhau.
Tình thơ êm ái, quên đau!
Lê Văn Đạt
Kính viếng Lăng Bác Hồ
Một sáng tháng năm rực ánh vàng,
Con về thăm Bác dạ xôn xang.
Đoàn người nối tiếp theo chân bước,
Tiến vào lăng Bác đứng thẳng hàng.
Cờ đỏ tung bay nắng Ba Đình,
Bộ đội đứng nghiêm giữa lặng thinh.
Đoàn người kính cẩn theo hàng lối,
Nhẹ bước trong lăng ngập khí linh.
Tường đá hoa cương đỏ chữ vàng,
Từng bậc bước thang, bước khải hoàn.
Bác nằm yên nghỉ, vầng trán rộng,
Hào quang lấp lánh ánh vinh quang.
Bác vẫn ngủ yên, trái tim hồng
Tỏa ngát tình yêu với núi sông.
Cứu dân, cứu nước, vị hiền thánh
Tổ quốc ghi ơn tận đáy lòng.
Nhớ Hà Nội ngày 30/4/1975
Chiến thắng 30 tháng 4, giây phút tuyệt vời,
Hà Nội cờ đỏ nở rợp trời,
Đồng bào thành phố reo hò hát,
Quảng trường Tháng Tám vang niềm vui.
Chen chân cùng với mọi người,
Lắng tai nghe tiếng tổng đài phát thanh
Tổng thống Dương Văn Minh xin đầu hàng,
Bộ đội Cụ Hồ cùng xe tăng
Tiến vào Sài Gòn giải phóng miền Nam.
Ngày ấy bây giờ đã 37 năm
Một màu hồng thống nhất Bắc Nam.
Niềm vui sướng ngập tràn đất nước
Quân, dân hát vang bài ca mừng tổ quốc
Độc lập, tự do, hạnh phúc, phú cường.
Mai Phước Toại – Văn Sanh
Sinh nhật Bác 19/5
Việt Nam toàn quốc ước ao,
Làng Sen tỉnh Nghệ vì sao xuất trần.
Suốt đời vì nước, vì dân
Ơn Người cứu nước Thánh Thần hơn ai.
Trường chinh đuổi Mỹ chạy dài,
Ba mươi tháng bốn tương lai huy hoàng.
Rực trời cờ đỏ sao vàng,
Thành công đại thắng khải hoàn khúc ca.
Vinh quang Đảng, Bác sáng lòa,
Nước nhà thịnh trị sơn hà thắm tươi.
Viễn Đông hòn ngọc vàng mười,
Tháng Năm, Mười Chín rạng ngời sử xanh.
Mai Xuân Thưởng
Giang sơn cẩm tú
Thăm Tam Đảo
Nhìn lên Tam Đảo mờ sương,
Bồng bềnh sóng bạc đại dương khác nào.
Ba ngôi bồng đảo cao cao,
Thạch Bàn, Thiên Thị thêm vào Rùng Rinh1
Leo đèo vượt dốc hành trình,
Quanh co, lả lướt xe mình bon bon.
Đỉnh cao ngoạn cảnh núi non,
Ba trăm biệt thự chon von dốc đồi.
Rạng lên dưới ánh mặt trời,
Như đàn chim trắng nơi đâu tụ về.
Thoáng đãng, mát mẻ thỏa thuê,
Xứng danh nghỉ dưỡng mẩn mê bao thời.
Ai về Tam Đảo nghỉ ngơi,
Liên tưởng Đà Lạt cùng thời từ lâu.
Bà Nà nay chịu kém đâu,
Và bao điểm đến cùng nhau đón chào.
Giang sơn cẩm tú xiết bao!
1 Thạch Bàn cao 1383 m
Thiên Thị cao 1375 m
Phù Nghĩa (Rùng Rinh) cao 1350 m
Vững vàng bước chân
Nhâm Thìn một chuyến Nha Trang,
Có công nhà nghỉ hân hoan đón mừng.
Cứu nước, giữ nước đã từng,
Đảng, dân ghi nhận xứng danh con hiền.
Xả thân từ thuở thanh niên,
Đến nay cao tuổi trung kiên vẹn thề.
Độc lập, thống nhất đề huề,
Bão giông xô đẩy chẳng hề chuyển lay.
Đổi mới, hội nhập ngày nay,
Đảng ta lãnh đạo vững tay chống chèo.
Chiến thắng lạc hậu đói nghèo
Lòng dân, ý Đảng keo sơn chuyên cần.
Vinh quang Tổ quốc bội phần,
Phồn vinh phát triển bao lần khác xưa.
Nhớ công đóng góp ngày xưa
Có công danh hiệu mẹ hiền chăm lo (Tổ quốc)
Xả thân ai nỡ so đo,
Bảo vệ Tổ quốc sao cho vẹn toàn.
Con Hồng, cháu Lạc vẻ vang
Kẻ sau, người trước vững vàng bước chân!
Minh Chơn
Thái hòa
Tổ quốc đời đời dải gấm hoa,
Thăng trầm lịch sử đã trôi qua.
Muôn năm khí phách non sông Việt,
Vạn đại anh linh đất nước nhà.
Đạn réo, bom gầm trao dĩ vãng,
Thù hằn, oán đối gửi phôi pha.
Năm châu rộng cửa thêm bè bạn
Dân tộc trời Nam hưởng thái hòa.
Minh Khâm
Duyên thơ
Giao lưu cảm khoái kết duyên thơ,
Gắn bó cùng nhau chẳng hững hờ.
Xướng họa đổi trao niềm ước vọng,
Thi ca đàm luận nỗi mong chờ.
Thọ Hòa, tới đó vui hò hẹn,
Tân Quý, sang đây thỏa mộng mơ.
Ta bạn ung dung đời thoải mái,
Giao lưu cảm khoái kết duyên thơ.
Về thăm Đất Mũi
Trên trời xanh thẳm áng mây trôi,
Biển cả mênh mông, bãi lở bồi.
Đất Mũi Cà Mau đầy sóng gió,
Điểm cùng Tổ quốc Việt Nam tôi.
Sông ngòi chằng chịt thay đường bộ,
Màu xanh rừng đước quyện xanh trời.
Tấp nập bo thuyền như mắc cửi,
Giao lưu thương mại khá sinh sôi.
Nơi đây cuộc sống nhiều thay đổi,
Nhớ buổi sơ khai đã một thời.
Bàn tay lao động từ dạo ấy,
Nay tràm bát ngát mãi xanh tươi.
Nhớ em Đất Mũi thời xuân sắc,
Gặp lại nơi đây đẹp sức người.
Đất Mũi quê ta xin tạm biệt,
Hẹn ngày tái ngộ… cuộc đổi đời!
Minh Quân
Đóa sen hồng
Bác lo muôn ngàn việc,
Giấc ngủ chẳng được yên.
Vì đồng bào ruột thịt,
Lòng độ lượng vô biên.
Bác Hồ, Người kính yêu,
Trời Nam thương nhớ Bác.
Đóa sen hồng ngào ngạt,
Quê hương đẹp thêm nhiều.
Mỹ Huỳnh
Nhớ ơn Bác
Nhớ ngày sinh nhật của Bác Hồ,
Đất nước nay càng được điểm tô.
Nhà Rồng còn đó dấu chân Bác,
Ra đi xây dựng một cơ đồ.
Mãi mãi lòng dân nhớ ơn Người,
Tình Bác như vạn ánh sao trời.
Bôn ba lận đận đường cứu nước,
Bác là vầng nhật nguyệt cao vời.
Bền gan bao năm tháng gian truân,
Bác Hồ sống mãi giữa lòng dân.
Giang sơn thống nhất về một mối
Chúng con thương nhớ Bác vô ngần.
Năm Dân
Áo nâu, guốc mộc
Áo nâu, guốc mộc chân quê,
Nhà sàn, ao cá nhớ về làng Sen.
Giữa Pa-ri vẫn không quên
Món ăn xứ Nghệ thường quen dưa, cà.
Ba mươi năm - dặm đường xa,
Tìm đường giải cứu quê nhà lầm than.
Một đời vì Nước, vì Dân,
Mong manh áo vải vượt tầm huân chương.1
1 Trong kỳ họp thứ 6, Quốc Hội khóa II, Quốc Hội đề nghị tặng Huân chương Sao Vàng cho Bác. Trong lời Bác cảm ơn Quốc Hội có đoạn:
“Chờ đến ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, Tổ quốc hòa bình thống nhất, Bắc Nam sum họp một nhà, Quốc hội sẽ cho phép đồng bào miền Nam trao cho tôi Huân chương cao quý. Như vậy thì toàn dân ta sẽ sung sướng vui mừng".
Năm 1967, Đảng, Chính phủ và nhân dân Liên Xô quyết định tặng Bác Huân chương Lênin - Huân chương cao quý nhất của Nhà nước Xô viết, Bác cũng xin phép từ chối.
Bà mẹ Đồng Tháp
Mùa lũ 10/2011
Lũ lên điên điển vượt bờ
Ngút tầm mắt mẹ, nhạt nhòa bờ cây.
Lúa non lũ cuốn trắng tay,
Tóc già thêm bạc hao gầy nỗi lo.
Mây trời xám ngắt màu tro,
Đê bao đã vỡ mưa to nước tràn.
Trắng Đồng Tháp nước mênh mang,
Còn tay lưới bén thi gan giữa trời!
Trái tim mẹ, tượng đài kỳ vĩ
Cảm hứng từ bài báo “410 tỷ đồng xây tượng đài mẹ
Việt Nam anh hùng” Tác giả Trí Tín (VN express
21/9/2011).
Mẹ Suốt, Mẹ Thứ, mẹ Mè…
Những mẹ Việt Nam anh hùng,
Kể cả những mẹ bình thường, rất đổi chân quê
Đều có lòng yêu con như sông dài, bể rộng.
Mẹ yêu con trong từng giờ cuộc sống,
Con mất đi mẹ nào cũng xót.
Nỗi đau không đo bằng số lần tử biệt,
Anh hùng, không anh hùng mẹ vẫn cứ đau!
Nỗi đau đời từng lúc thấm sâu,
Quê hương thanh bình ngót bốn mươi năm,
Hài cốt các con vẫn còn rải rác,
Quy tập ngày ngày, đồng đội chú tâm.
Vì quê hương mẹ đã dấn thân,
Đối mặt kẻ thù, tù đày, gian khổ.
Tri ân mẹ cần chút lòng hiếu thảo,
Thực hiện mỗi ngày miếng cơm, tấm áo.
Mẹ Anh hùng không ở tầm vóc to cao,
Nơi kỳ vĩ chính là trái tim của mẹ.
Ngọc Ánh
Đồng cảm
Tặng Đông Ba
Âm ba đồng cảm tiếng thơ ngâm,
Chiến tích kỳ công biết mấy lần.
Thả ý thong dong lời thánh thót,
Gieo vần tự tại, tứ lâng lâng.
Âu lo quẳng bỏ tâm thanh thản,
Phiền não xả buông, trí sáng ngần.
Vững chắc đường chiều, vui xướng họa,
An nhiên thể định, quý tình chân.
Ngọc Bảo
Vị thánh
Nhân kỷ niệm ngày sinh Bác Hồ 19/5,
con xin thành kính tưởng niệm về Người
Giặc Tây cai trị đồng bào,
Gông cùm xiềng xích nhà lao tù đày.
Lại thêm một lũ tay sai
Bắt người chống đối để mà lập công!
Muôn nhà oán thán kêu trời,
Chỉ mong sớm có một người cứu tinh!
Thiên đình thấu rõ sự tình,
Phán ngay một vị giáng sinh cõi trần.
Phải đây là Nguyễn Tất Thành,
“Tìm đường cứu nước” vang danh Bác Hồ?
Truyền thuyết xứ Hà Tiên
Truyền thuyết về xứ Hà Tiên,
Xưa kia từng có bầy tiên hạ trần.
Cả vùng vịnh biển ngút ngàn,
Lô nhô mấy núi dưới làn nước xanh.
Kìa trông bóng núi xa xa,
Như bầy tiên nữ tắm trần hoàng hôn!
Cảnh đẹp huyền ảo không ngờ,
Người xem say đắm sững sờ quên thôi!
Tết
Rực rỡ đất trời bước vào xuân
Rộn ràng tiếng trống múa Rồng, Lân.
Háo hức bu xem bầy con trẻ,
Hò reo thích thú vỗ tay vang.
Đường phố người ta sao đông thế,
Nườm nượp xe này nọ xe kia.
Mừng xuân du hội ba ngày Tết,
Mai đào tô thắm cửa thi nhân!