15/ Tập san thơ Hương Sen số 13 (Phần 2).
HƯƠNG SEN - TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ SỐ 13 - PHẦN 2
HUY CÔN
Qua Quảng Trị
Xưa nơi đây là vùng “đất trắng”
Giờ anh qua bát ngát màu xanh.
Đôi bờ Hiền Lương gió thổi mát lành,
Cánh cò trắng rập rờn trên ruộng mạ.
Đàn trâu bò ung dung gặm cỏ
Lũ trẻ chăn trâu đá bóng mải mê,
Mặt trời nhạt nhòa lặng lẽ gọi chiều về
Dàn anten nhấp nhô bên mái nhà ngói đỏ.
Chiến tranh đã qua lâu có ai nhớ nữa?
Bao hố bom cây cỏ phủ kín rồi,
Màu xanh dâng lên trong cát trắng bời bời
Thành cổ hiên ngang xưa còn trong ký ức!
Riêng vết thương lòng là vẫn còn nguyên,
Em nằm lại nơi đây giữa thời bom đạn nổ.
Hơn ba mươi năm rồi chưa tìm thấy mộ
Nỗi nhớ thương này da diết mãi trong anh!
LÂM VĂN HOÀN
Đại tướng bộ đội Cụ Hồ
Cả trăm ngàn pho sách viết về Ông
Có biết bao chính khách về thăm
Vị Đại tướng anh hùng giản dị
Chấn động địa cầu trận Điện Biên.
Nụ cười ông rạng rỡ niềm tin
Giọng ngoại văn sang sảng âm vang
Binh pháp cả từ trong ngôn ngữ
Hiểu kẻ thù cả tính nết ở ăn.
Ông sống mãi trong lòng thế giới
Một vị Tướng tài oanh liệt cổ kim
Kẻ thù phải nghiêng mình thán phục
Một con người lỗi lạc Việt Nam.
Trăm tuổi đời vẫn đau đáu lo toan
Lớp hậu thế phải giữ gìn non nước
Làm kinh tế không được quên cảnh giác
Trái tim Đông Dương phải biết đề phòng.
Nghe những lời tâm huyết của Ông
Mọi trái tim cũng muốn rưng rưng lệ
Cả đời Ông vì Tổ quốc, giang sơn
Cuộc đời này còn ý nghĩa nào hơn!
Giữa ngày mừng Chiến thắng Điện Biên
Cháu con về bên ông quấn quýt
Xin tỏ lòng thành kính nhớ ơn
Khai quốc công thần, một vĩ nhân.
Kỷ niệm đời lính
Kính tặng các Cựu chiến binh CLB Thơ Q11
Đời lính in hằn trong tiềm thức
Làm sao quên được tháng năm qua
Mỗi dịp Xuân về da diết nhớ
Đồng đội còn nằm chiến trường xa.
Đất nước vừa qua cuộc chiến chinh
Đời đang phơi phới sức thanh xuân
Ngoảnh lại mái đầu sương đã thấm
Vẫn nhớ như in tiếng súng gầm.
Hay tin đâu đó: kiếm được nhau!
Mừng rơi nước mắt vội về mau,
Dẫu chỉ gói tròn trong cờ nước
Vẫn tưởng bên nhau chung chiến hào.
Ngày xuân lại tìm thăm viếng bạn
Nghĩa trang nghi ngút khói hương bay,
Mang bó hoa rừng chưng bên mộ
Màu hoa kỷ niệm những tháng ngày.
Kỷ niệm nhắc nhau hãy đừng quên
Hãy sống vì người đã hy sinh
Mãi mãi xứng danh đồng đội lính
Vì nhân dân chiến đấu quên mình!
Đường Hồ Chí Minh quê tôi
Bắt đầu từ huyền thoại thiêng liêng,
Thật diệu kỳ đường Hồ Chí Minh.
Dải lụa vắt dọc sườn đất nước,
Aùnh sáng ùa vào tận ngàn xanh.
Ai hiểu điều diệu kỳ không tưởng
Bởi bàn tay các cô gái xung phong
Về đây từ khu Ba, khu Bốn
Mở đường nghi binh thời đạn bom!
“Con đường” xưa loang lổ mảnh da rừng
Khoe mình hứng những chùm bom tấn
Giặc lái ngỡ mình đã gặp chiến công
Hố bom dọc ngang xéo nát núi rừng.
Bốn mươi năm sau hùng vĩ một con đường
Băng qua bao núi rừng, thôn bản
Ghi dấu tích các cô gái xung phong
Con đường: Bằng Tổ quốc ghi công!
Hai bên đường những dải rừng trù phú,
Những nếp nhà sàn lấp ló sườn non,
Những đồi chè mầm xanh mơn mởn,
Những đàn bò no cỏ thảo nguyên.
Cuộc sống mới về đây: Mới quá!
Điều khó tin mà hiển hiện sững sờ
Bản làng cao những anten chảo
Trai gái làng lên mạng tìm nhau.
Về thăm rừng nguyên sinh Pù Mát,
Đường nhựa vào chân thác Bản Kèm.
Sáng biển Cửa Lò, chiều tắm thác
Con đường thu ngắn cả trăm năm.
Từ đây nối tới mọi con đường
Nối miền xuôi ngược; mọi quê hương.
Ánh sáng theo về từng bản nhỏ,
Rừng xanh nay chẳng kém phố phường.
Di tích huyền thoại thành lịch sử
Con đường như chứng tích thời gian
Ánh sáng văn minh; kinh tế mở
Bác mãi còn đây với con đường!
Tập san kỷ niệm
Chiến thắng Điện Biên Phủ
Con làm tập san về chiến thắng Điện Biên Phủ
Và kỷ niệm sinh nhật Bác.
Tháng Năm đầy những sự kiện thiêng liêng
Con háo hức đang khao khát trưởng thành.
Tập san đưa ba trở ngược thời gian
Thời tuổi con và chiến tranh khốc liệt
Tàu bay Mỹ đêm ngày gầm thét
Trong lớp hầm ba học tập say sưa.
Bài chiến thắng Điện Biên Phủ ba học năm xưa
Vẫn tươi mới khúc khải hoàn bất diệt
Năm mươi sáu ngày đêm... mưa dầm cơm vắt
Máu trộn bùn non… nung chí căm hờn.
Cờ chiến thắng bay đỏ rực Tập san con
Tin thắng trận ào về như thác cuộn
Đường Bác vạch và thiên tài Đại tướng
Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu.
Trước thầy cô và các bạn dõi theo
Bài thuyết trình Tập san con nóng bỏng
Nghi thức Đội viên khăn quàng đỏ thắm
Con gái ba đang lớn với thời gian.
Rồi mai này thành kỷ niệm không quên
Những bài học Tập san con mãi mãi
Những ngày Tháng Năm – lịch sử huy hoàng
Sinh nhật Bác Hồ và Chiến thắng Điện Biên.
MAI XUÂN THƯỞNG
Ấm tình Anh
Mừng thọ Đại tướng Võ Nguyên Giáp ngót trăm xuân
Chúc mừng Anh Cả ngót trăm xuân
Người Anh tài đức - Sử sáng bừng
Đại Tướng kính yêu - Tướng của Tướng
Đại ngàn cổ thụ giữa muôn quân.
Đại Tướng – Bác trao quyền thống lĩnh
Chu toàn thắng lợi cuộc trường chinh
Thế giới lừng danh cùng Hưng Đạo
Đức – Tài toàn vẹn mãi lung linh.
Tuổi cao chí cả tâm tráng kiện
Thần trí anh minh – Đấng Người Hiền
Rạng rỡ giữa lòng hồn dân tộc
Yêu nước thương nòi, chí trung kiên.
Gương Anh ngời sáng rực ánh hào
Trùng trùng tiếp bước ngẩng đầu cao
“Lính Cụ Hồ – Cựu mà không cũ”
Lời Anh căn dặn đẹp biết bao!
Ngót trăm Xuân ấy Anh lồng lộng
Tiếp bước đường Xuân Anh dựng xây
Chúc Anh trường thọ cùng sự nghiệp
Nồng ấm... tình Anh mãi mãi đầy!
Bộ đội Cụ Hồ
Truyền thống bộ đội Cụ Hồ
“Quyết chiến quyết thắng” ngọn cờ vẻ vang,
22-12-1944 huy hoàng
Nguyên Bình, Hưng Đạo1 mở trang sử hồng.
Vâng lời Bác dạy nằm lòng
“Tuyên truyền Giải phóng” lập công kỳ tài.
Có người anh cả an bài
Nà Ngần, Phai Khắt2, cả hai gọn gàng.
Trận đầu đã thắng vẻ vang
Đội quân cách mạng gan vàng chí trung.
Quân đi điệp điệp, trùng trùng
Cách mạng Tháng Tám vẫy vùng hiên ngang.
Chín năm kháng Pháp thép gang
Đông Khê, Biên Giới mở đàng thông thương.
Bắc Nam xuôi ngược chiến trường,
Điện Biên chấn động bốn phương reo hò.
Hai mốt năm chống Mỹ cam go
“Đánh cho Mỹ cút đánh cho ngụy nhào”3
Điện Biên – Hà Nội trên cao
B 52 tan xác, khác nào sung rơi.
Mỹ thua tháo chạy tơi bời
Ngụy nhào tất yếu như lời thơ xuân.
30 - 4 - 1975 tưng bừng
Hồ Chí Minh, chiến dịch lẫy lừng năm châu.
Bộ đội Cụ Hồ, danh hiệu thiêng
Vai đồng, chân sắt, chí trung kiên
Ngực lấp châu mai, vai cứu pháo
Trung nước, hiếu dân, con thảo hiền !
1Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân được thành lập vào ngày 22-12-1944 tại khu rừng Trần Hưng Đạo, thuộc châu Nguyên Bình,tỉnh Cao Bằng.
2Hai trận thắng đầu tiên của Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân
3Thơ chúc tết của Chủ tịch Hồ Chí Minh, xuân 1969 có câu:
“Đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào
Bắc Nam xum họp, xuân nào vui hơn”.
Cựu chiến binh
Bộ đội Cụ Hồ danh hiệu thiêng
Khởi đầu Việt Bắc, tỏa mọi miền,
Tận trung chí hiếu, vâng lời Bác
Trọn đời son sắt, vẹn lời nguyền.
Bộ đội Cụ Hồ, Cựu chiến binh
Dù sống nơi đâu vẫn trọn tình,
Độc lập, chủ quyền luôn tâm huyết
Giàu mạnh, công bằng mãi sắt đinh.
Lính Cụ Hồ “cựu mà không cũ”
Gương mẫu, tiến bộ luôn đầy đủ
Xứng lòng tin của Đảng, của dân,
Sẵn sàng tiến bước khi Đảng cần.
Cuộc sống đời thường cựu chiến binh
Đồng chí, đồng đội ấm áp tình,
Chăm nhau cuộc sống và chính sách
Trọn nghĩa vẹn tình cựu chiến binh.
Nam Bộ kháng chiến
Kỷ niệm ngày Nam Bộ kháng chiến 23-9-1945
“Mùa thu rồi, ngày 23”
Hào hùng âm hưởng mãi vọng xa
Nóp, giáo xông pha nơi trận mạc,
Cứu nước, diệt thù dậy tiếng ca.
Tuyên ngôn độc lập vừa ban ra
Ánh sáng bình minh rạng nước nhà.
Núp bóng quân Anh, Pháp dày xéo
Nam Bộ quật cường, ngày 23.
“Nam Bộ, máu thịt của nước ta”
Cha già kêu gọi lời thống thiết,
Con cháu đồng lòng đáp thiết tha,
Vệ quốc hành quân nhanh Nam tiến
Xẻ chia máu lửa cứu nước nhà.
Từ ấy 23, ngày nhớ mãi
Kháng chiến hào hùng cất khúc ca.
“Đi trước, về sau” lòng Bác nặng
“Nam Bộ thành đồng”, đẹp ý Cha.
Rực trang sử hồng
30 năm kháng chiến trường kỳ,
10.000 ngày cuộc chiến cực kỳ liệt oanh
Điện Biên chấn động trời xanh
75 toàn thắng rạng danh Lạc Hồng. (1975)
Pháp – Mỹ, đế quốc cuồng ngông
Thực dân cũ, mới: xiềng gông nhân loài.
Dã man, tàn bạo dương oai,
Tội trời gieo rắc nguôi ngoai khó lòng.
Việt Nam gương sáng tâm trong
Cứu mình, giúp cả ước mong loài người.
Thực dân cũ mới đi toi,
Bao nhiêu thuộc địa sáng soi chủ quyền.
Ba mươi tháng Tư thiêng liêng,
Là ngày lịch sử gắn liền tâm can.
Việt Nam toàn thắng huy hoàng,
Ngàn năm non nước rực trang sử hồng!
Tháng tư 1975, ngày nhớ mãi
30 tháng tư 1975 – Ngày nhớ mãi,
Chiến dịch Hồ Chí Minh vĩ đại,
Giặc Mỹ - ngụy sụp đổ tan tành,
Tổ quốc thân yêu thoát vòng quằn quại.
30 tháng tư 1975 – Đây ngày vĩ đại
Cuộc trường chinh do Đảng dẫn đường.
Thành phố Bác Hồ rực sáng ánh dương
Ngày quyết định non sông rạng rỡ.
Đảng thiêng liêng đổi đời xứ sở
Từ bùn đen quật khởi 1945.
Cuộc trường chinh thần thánh 30 năm.
Điện Biên Phủ địa cầu chấn động,
Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không...
Chiến dịch Hồ Chí Minh non nước rực hồng.
Thăm lại Trường Sơn
Trường Sơn ngày ấy ta vào,
Trùng trùng lực lượng ào ào quân đi.
Đông – Tây, xẻ dọc diệu kỳ
Hàng vạn cây số, sức người dọc ngang.
Bộ binh, xe pháo ngập tràn,
Thông tin, nhiên liệu an toàn hành quân.
Nhớ thời khởi thủy gian truân
Gùi thồ, luồn lách dò từng bước xưa.
“Trường Sơn, Đông nắng Tây mưa
Ai chưa đến đó như chưa rõ mình”1
Con đường huyền thoại vươn mình
Làm nên lịch sử quang vinh đời đời.
Hôm nay thăm lại Trường Sơn
Con đường huyền thoại da trơn thịt liền.
Chập chùng đồi núi triền miên,
Khe sâu, dốc hiểm mây viền non xanh.
Xe bon xuôi ngược du hành
Bồng bềnh trên đỉnh Trường Sơn, Cổng Trời.
Đak Tô, Tân Cảnh, Ngọc Hồi,
P’rao, A lưới một thời sắt son.
Khe Sanh, Dốc Miếu, Tà Cơn
Ngã ba Đồng Lộc – mười cô anh hùng.
Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn
Dâng hương cung kính công ơn ngút ngàn.
Bác ơi, ơn Bác vô vàn
Về thăm quê Bác muôn vàn kính thương.
Trường Sơn huyền thoại dặm trường
Dạt dào ký ức con đường vinh quang!
1Thơ Tố Hữu
Vọng mãi hùng ca!
Tháng Tư bảy lăm ngày ba mươi.
Reo vui toàn thắng dậy đất trời.
Hoàn thành độc lập và thống nhất
Sử sách ngàn năm mãi sáng ngời.
Cứu vớt non sông Tổ quốc ta
80 năm nô lệ gót Lang Sa,
Tháng Tám bốn lăm Tổng khởi nghĩa
Giặc Pháp tham tàn tiếp can qua.
Khí phách anh hùng dân tộc ta
30 năm kháng chiến mãi xông pha.
Điện Biên chấn động tiêu giặc Pháp
Mỹ cút ngụy nhào – khải hoàn ca.
34 năm, vọng mãi hùng ca
Phấn chấn lòng dân, đẹp mọi nhà.
Đất nước thanh bình và hội nhập
Dân giàu, nước mạnh bước vươn xa.
MINH HỒNG
Anh về
Mẹ ru em ngủ một thời
Em ru anh thức, trọn đời em yêu.
Dù rằng nắng sớm, mưa chiều
Bữa cơm lưng chén, không nhiều cũng thương.
Thương anh gởi ở chiến trường
Những năm tháng ấy máu xương mấy lần.
Anh về sống giữa lòng dân.
Biết anh còn những băn khoăn bộn bề.
Vẫn trong mái ấm làng quê
Vẫn con đò nhỏ đi về chèo khuya.
Vẫn em cô gái quê mùa
Vẫn chân chất với đồng chua làng mình.
Anh về sống với nghĩa tình
Với con đò nhỏ, bến Đình năm xưa.
Với nơi em tiễn em đưa,
Với nơi em đứng sớm trưa đợi chờ.
Chờ anh trong những vần thơ
Anh đi gởi lại, bây giờ còn đây.
Vần thơ mang ý thế này:
Chiến trường hết giặc, hẹn ngày về thăm.
Về thăm anh sẽ xin bầm
Trầu cau thưa chuyện trăm năm chúng mình.
Tiền phương anh dũng hy sinh
Một phần cơ thể, thương binh anh về.
Anh về sống với tình quê
Với em, với cả lời thề thương nhau.
Đường Hồ Chí Minh
Tổ quốc thân yêu, biết mấy con đường,
Có một con đường trở nên huyền thoại.
Con đường Trường Sơn nghe theo tiếng gọi,
Gian nan không sờn mở lối mà đi.
Đường mang tên Bác, đánh Mỹ trường kỳ,
Nhớ mãi nơi đây các anh các chị
Thanh niên xung phong tinh thần dũng khí
Quyết chí băng rừng, thác lũ, đèo mây.
Mặc cho bom rơi, pháo Mỹ giăng đầy,
Phía trước con đường bao nhiêu hiểm trở.
Còn nửa vắt cơm đang ăn dang dở
Ngã xuống cung đường, xe các anh qua.
Ngày quên cơn sốt, đêm nhớ quê nhà
Mỗi bước quân đi tin dồn thắng trận,
Băng rừng mở lối, phá bom nổ chậm,
Giữ mãi con đường lịch sử không thôi.
Đồng đội hy sinh ngày ấy đây rồi
Đã năm mươi năm nay về thăm lại.
Ôi! Trường Sơn, con đường vĩ đại
Đường Hồ Chí Minh, đẹp mãi tên Người.
Hỡi điôxin
Hỡi điôxin, hãy lắng nghe đây,
Mày chính là từ cái thai tàn bạo
Sinh mày ra ở nơi từng kiêu ngạo
Rằng nhân quyền… nhất thiên hạ ngày nay (?)
Ai rải mày xuống mảnh đất này đây
Để mày gây nên bao nhiêu tội ác.
Chết chóc, đau thương, tật nguyền, mất mát
Mấy chục năm rồi mày vẫn còn đây?
Có nghe không, những tiếng thét kinh hoàng
Bởi chất độc da cam đang hủy hoại
Trong cơ thể của bao em bé dại
Đau đớn tột cùng như xé tim gan!
Không chỉ riêng những em bé bên này
Tận bên kia, ở giữa lòng nước Mỹ
Bao em bé mang tật nguyền kinh dị
Vì cha em cũng nhiễm chất này đây.
Điôxin, mày độc ác vô cùng
Đã qua hơn một phần ba thế kỷ.
Nhân loại sẽ đưa mày ra công lý
Để công bằng về với nỗi đau chung.
Lên thăm đồng đội
Lên thăm đồng đội sáng nay
Các anh đang ngủ, phút giây bồn chồn.
Nhẹ nhàng đứng lặng nén dồn,
Thì thầm nói với linh hồn người âm.
Bao nhiêu đồng đội đang nằm,
Bấy nhiêu nỗi nhớ tháng năm thác gành.
Trên đầu mộ chí các anh
Ngôi sao năm cánh long lanh ngày nào.
Các anh từ những điểm cao
Khe Sanh, Dốc Miếu, Nam Lào… về đây
Về đây, yên nghỉ nơi này
Gió ngàn lay khẽ hàng cây xanh rờn.
Nghĩa trang tên gọi Trường Sơn
Ôm dòng chân lý nhớ ơn đời đời.
Nén nhang đồng đội thay lời,
Thiêng liêng đứng giữa đất trời quê hương.
Nhớ nhau năm tháng chiến trường,
Thương nhau qua những chặng đường hành quân.
Vượt lên bao nỗi gian truân,
Đi theo tiếng gọi mùa xuân vọng về.
Quyết cùng giữ trọn lời thề
Xương tan, màu đổ không hề lung lay.
Trường Sơn trắng phủ đèo mây
Vắt cơm lạt muối, mưa vây rừng chiều.
Nằm yên mảnh đất thân yêu
Hương trầm quyện lấy sớm chiều cùng anh!
Mẹ Hai
Kính tặng mẹ Việt Nam Anh hùng Nguyễn Thị Hai
Mẹ Hai quê ở Đức Hòa
Năm lần mẹ tiễn con ra chiến trường.
Năm người con mẹ yêu thương
Sinh ra trong cảnh quê hương đói nghèo.
Tháng năm xuống núi lên đèo,
Lớn khôn con đã đi theo lời thề.
Năm người con chẳng trở về
Họ đi trọn vẹn lời thề hy sinh.
Đã bao năm tháng đinh ninh,
Lòng đau như thắt, lặng thinh mẹ buồn.
Giấu bao giọt lệ mẹ tuôn
Bởi quân thù chúng bố ruồng không ngưng.
Một thời mẹ cũng đã từng
Tham gia kháng chiến, không ngừng đấu tranh
Trên giao nhiệm vụ hoàn thành
Giấu nuôi cán bộ các anh nằm vùng.
Cũng là mẹ chiến sĩ chung
Mẹ không còn nữa, vô cùng tiếc thương.
Mẹ đang soi sáng quê hương
Soi bao thế hệ noi gương theo cùng.
Cảm ơn người mẹ Anh hùng
Chúng con xin nguyện thủy chung đời đời!
Mừng anh bộ đội Cụ Hồ
Mừng anh bộ đội Cụ Hồ
Sáu nhăm năm giữ cơ đồ Việt Nam.
Sáu nhăm năm, những dấu son,
Sáu nhăm năm với nước non anh hùng.
Anh đi điệp điệp, trùng trùng
Đi từ Việt Bắc không chùng bước chân.
Là con em của nhân dân,
Hy sinh gian khổ nào ngần ngại chi.
Theo lời Đảng gọi ra đi
Điện Biên kết thúc thời kỳ chín năm.
Ngoài Miền Bắc hết ngoại xâm,
Trong Miền Nam vẫn hờn căm giục lòng.
Chiến công nối tiếp chiến công
Trường Sơn vượt đỉnh hợp đồng hành quân.
Mùa xuân rồi lại mùa xuân,
Gọi anh thần tốc đôi chân tiến về.
Ba mươi năm trọn lời thề
Đi từ thu ấy, đi về xuân nay.
Ba mươi năm lẻ dựng xây
Cũng gian nan lắm như ngày hành quân.
Anh thề với Đảng, với dân
Giữ cho Tổ quốc muôn phần bình yên.
Thăm lại Trường Sơn
Tôi về thăm lại Trường Sơn
Dấu xưa còn đó chân dồn bước đi.
Đường mang tên Bác diệu kỳ
Đường vào trận tuyến, chẳng gì cản ngăn.
Nào xe, nào pháo, nào tăng
Vui như trẩy hội đêm rằm quê hương.
Một viên đá nhỏ bên đường
Cũng là kỷ niệm, yêu thương trong lòng
Thấm mồ hôi chị dân công
Đạn bom quyết giữ xe thông tuyến đường.
Ai vào đó với tiền phương
Ghé cho ai gởi yêu thương vào cùng.
Trường Sơn nâng bước anh hùng
Đường đi đánh Mỹ trùng trùng quân reo.
Đường chen vách đá cheo leo
Đường qua khe suối, đường trèo chân mây.
Trường Sơn ngày ấy, hôm nay
Đường soi bóng nguyệt, đường vây rừng chiều.
Đường xưa gian khổ bao nhiêu
Đường nay rộng mở nhiều điều ước mơ.
Trường Sơn đẹp thế bao giờ,
Xin nghiên bút trải vần thơ cho đời?
Cẩn hồn non nước nơi nơi
Lưu danh sử tích, đất trời Việt Nam.
Thắm tình đồng đội
Chào mừng Hội cựu chiến binh
Mới hai mươi tuổi, vươn mình lớn lên.
Bao nhiêu kỷ niệm khó quên,
Thắm tình đồng đội, lòng bền anh em.
Dẫu nghèo lòng chẳng bon chen
Sống thanh tao thế, thấp hèn chi đâu.
Khó khăn nhớ lúc rừng sâu,
Quỹ đời sắp cạn vẫn câu quên mình.
Sống bao nhiêu nghĩa nhiêu tình,
Sống trong ý chí hy sinh ngày nào.
Phong trào phấn đấu cùng nhau
Chung tay xây dựng mạnh giàu quê hương.
Sống luôn nêu sáng tấm gương
Tình dân, nghĩa Đảng yêu thương mặn nồng.
Về thăm rừng sác
Rừng sác đây rồi, nhớ lắm thôi,
Chúng tôi thăm lại thật bồi hồi.
Nhớ từng trận đánh ngày xưa ấy,
Rừng cũng anh hùng với chúng tôi.
Dưới tầm bom đạn, dưới hầm sâu,
Rừng đứng hiên ngang chẳng cúi đầu.
Vây kín quân thù không lối thoát
Mỹ vào, Mỹ chết biết chuồn đâu.
Sáng nay đồng đội đã về đây
Thăm cánh rừng xưa, mặt trận này.
Có biết bao nhiêu điều kỷ niệm
Đặc công rừng sác quá là hay.
Ngày leo cầu khỉ, lội bùn sâu,
Muỗi gọi đêm thâu, vắt ngóc đầu,
Đom đóm soi đường qua lối nhỏ,
Pháo bày Mỹ bắn, sợ gì đâu.
Rừng vào lịch sử với quê hương,
Lặng lẽ nghiêng mình phút nhớ thương.
Đồng chí ra đi, hồn ở lại
Với gương dũng khí, chí kiên cường.
Xuân về ấm chút Trường Sa
Trong này, xuân đã về thành phố
Ngoài đó con chim én liệng chưa?
Biết tết anh không về hội ngộ
Mẹ đang vui đón phút giao thừa.
Em bâng khuâng tết này ngoài đó
Mấy luống trồng, hoa cúc nở chưa?
Chắc các anh còn che nắng gió
Đêm ba mươi cúc nở là vừa.
Ngày mai có chuyến tàu ra đảo,
Mẹ bảo em mua mấy món quà
Gởi đến anh bên nòng thép pháo
Đón xuân về ấm chút Trường Sa.
Em mong sao tết này ngoài đó
Biển nhẹ xô, con sóng vỗ bờ
Dìu dịu thôi trong cơn nắng gió
Để con chim én trải hồn thơ.
Trong phần quà sớm mai em gởi
Có cả phần chờ đợi nhớ thương
Vì hải đảo tiền tiêu Tổ quốc
Mà con tàu chở nặng quê hương.
MỸ HUỲNH
Dòng sông tôi yêu
Sông xanh nước chẳng đổi dòng
Lắng nghe tiếng sóng mà lòng nao nao.
Hai ta từ buổi quen nhau,
Cùng sông ra trận đậm màu chiến công.
Tôi yêu biết mấy dòng sông,
Tình quê soi ánh trăng rằm thủy chung.
Chắt chiu tình mẹ nhớ nhung,
Cùng nhau chống giặc khắp vùng quê hương.
Long An, mảnh đất kiên cường
Cất cao giọng hát đêm trường xa xăm
Của người chiến đấu âm thầm
Nhớ về Tân Trụ qua Vàm Cỏ Đông.
Nén hương đời
Hòa bình rồi ta dựng xây đất nước,
Tay trong tay mừng hạnh phúc ấm no.
Dưới nắng mai tiếng chim hót líu lo,
Dậy chiến tích của miền Đông anh dũng.
Với khúc nhạc quê hương còn vang vọng,
Bản tình ca như thúc giục lòng ta.
Giữ vẹn tình chung thủy với quê nhà
Dù gian lao cùng vượt qua đêm tối.
Việt Nam ơi trang sử vàng chói lọi,
Đem yêu thương khuất lấp vạn niềm đau
Như cánh chim dù bay đến phương trời nào
Cũng mang về màu xanh tươi rực rỡ.
Qua đau thương lòng không còn bỡ ngỡ
Mái đình xưa giờ ngói đỏ thắm tươi.
Trong bóng đêm thắp một nén hương đời
Khơi ngọn lửa ấm lòng người đã khuất.
Thăm địa đạo Củ Chi
Trải qua cuộc chiến mất còn
Biết bao nghĩa sĩ sắt son một lòng.
Tình yêu Tổ quốc non sông
Củ Chi, Bến Dược chiến công lẫy lừng.
Theo gương các bậc anh hùng,
Mỗi dòng tên khắc sáng bừng niềm tin.
Tự hào trước sự hy sinh,
Máu xương đổi lấy thanh bình quê hương.
Về thăm mảnh đất thân thương,
Tượng đài liệt sĩ kiên cường khắc ghi.
Lần theo địa đạo Củ Chi
Bếp Hoàng Cầm với khoai mì còn đây.
Văn bia hào khí ngất đầy
Hồn thiêng sông núi quyện mây tỏa ngời.
Trong tim hàng triệu con người
Ngàn sau bia đá rạng ngời sử xanh.
Thăm mộ liệt sĩ
Nhớ ngày liệt sĩ, thương binh
Cờ hoa tỏa sắc lung linh phố phường.
Nghe từ lòng đất tỏa hương
Và từng cây cỏ bên đường reo vui.
Bước đi lòng những ngậm ngùi
Nhớ người nằm xuống, yên vui quê nhà.
Tên người mãi chẳng nhạt nhòa
Nghĩa trang liệt sĩ, rừng hoa sáng ngời.
Nhớ anh thắp sáng hương đời
Thương anh, thương cả đất trời quanh anh.
Tưởng niệm
Trải qua cuộc chiến tranh đầy máu lửa,
Em hiên ngang cùng đồng đội ra đi.
Tôi bùi ngùi đứng trước tượng đài ghi
Bao công lao các anh hùng, liệt sĩ.
Dân tộc ta trải qua bao thế kỷ
Đã trường kỳ đánh đuổi giặc ngoại xâm,
Vùng đứng lên với sức mạnh toàn dân
Giành độc lập chẳng tiếc chi xương máu.
Khi chiến đấu dưới hầm sâu địa đạo,
Bao gian nguy cùng đồng chí sớt chia,
Sát vai nhau trong nắng sớm mưa khuya
Vẫn anh dũng kiên cường người lính trẻ.
Em ngã xuống ngay giữa lòng đất mẹ
Đang tuổi xuân nhiều mộng ước tương lai.
Vì quê hương một dạ chẳng phôi phai,
Nặng hai vai là tình yêu đất nước.
Một nén hương xin dâng người đi trước
Đã hy sinh cho thế hệ hôm nay.
Trước tượng đài, cờ đỏ phất phới bay,
Công ơn ấy mãi đời đời ghi nhớ.
NĂM DÂN
Nỗi nhớ giao mùa
Cuối hè, trời chuyển sang thu,
Nhớ bằng lăng tím chiến khu năm nào.
Anh về phố thị xôn xao,
Biết anh còn nhớ chiến hào năm xưa?
Nhớ thời đạm bạc muối dưa,
Củ mài, sắn luộc sẻ chia ngọt bùi.
Anh về phố thị đông vui,
Đèn khuya sáng rực, quên trời sao thưa?
Tiếng ve rền rĩ giao mùa,
Biết anh còn nhớ đường khuya mưa dầm?
Áo bà ba bạc tháng năm,
Tóc xanh nay đã phong trần điểm sương.
Biết anh còn nhớ người thương,
Hào sâu chia lửa chiến trường có nhau.
Vào thu trời đổ mưa ngâu,
Đèn khuya chiếc bóng, nỗi sầu mênh mông
NGỌC HOA
Giặt áo cho chồng
Sớm nay giặt áo cho chồng,
Dòng sông xanh biếc, nắng hồng đang lên,
Trên trời, cánh én chao nghiêng,
Hoa đào đã nở, mùa xuân đang về.
Ngày xưa, trên bước đường quê
Có cô thôn nữ, tóc thề ngang vai.
Một lòng thầm nhớ thương ai
Bước chân không mỏi, đêm dài Trường Sơn.
Áo anh trải mấy gió sương,
Mồ hôi ướt đẫm trên đường hành quân,
Xông pha lửa đạn bao lần,
Áo anh sưởi ấm tuổi xuân năm nào.
Trải qua mưa nắng dãi dầu
Áo xanh nay đã phai màu anh ơi!
Áo anh, em giặt, em phơi
Em yêu, em nhuộm nắng trời mùa xuân.
Kể chuyện cây vú sữa
Anh bộ đội Miền Nam
Trên đường đi tập kết
Mang theo ra Miền Bắc
Cây vú sữa Cà Mau.
Cây vú sữa xuống tàu
Lênh đênh trên biển cả.
Qua muôn vàn sóng gió
Cây đến giữa Thủ Đô.
Anh thưa với Bác Hồ:
“Miền Nam thương nhớ Bác,
Mong đến ngày thống nhất
Được đón Bác vô thăm…”
Cây vú sữa Bác trồng
Lớn lên trên Miền Bắc,
Mỗi ngày thêm xanh tốt,
Kết trái ngọt cho đời.
Trong trái tim của Người
Có muôn vàn thương nhớ.
Chăm sóc cây vú sữa
Bác thấy gần Miền Nam.
Biết bao người đến thăm
Khu vườn cây của Bác.
Cây xanh rợp bóng mát,
Lòng thương nhớ khôn nguôi…
Đã năm mươi năm rồi
Mà chuyện cây vú sữa
Hôm nay nghe mẹ kể
Con vẫn thấy rưng rưng.
Nhớ tiếng loa truyền tin chiến thắng
Tôi vẫn còn nhớ mãi
Một chiều cuối tháng tư,
Trên đường đi học về
Loa truyền tin chiến thắng
Vang dội khắp thôn xóm:
Mỹ, ngụy đã thua rồi.
Tiếng hát và nụ cười
Trong ngày vui đại thắng.
Bao nhiêu người ngã xuống
Cho niềm vui hôm nay?
Có anh ngừng tay cày
Có chị dừng tay cấy.
Và nước mắt mẹ chảy
Trên đôi má già nua,
Có em bé ngây thơ
Đòi cha thay áo mới!
Lòng vui như mở hội.
Ai cũng nói cũng cười,
Nhớ Bác lắm, Bác ơi
Ngụy đã nhào, Mỹ cút.
Cả hai miền Nam Bắc
Từ nay sống yên vui!
Hơn ba mươi năm rồi
Nay tôi còn nhớ mãi
Loa truyền tin thắng lợi
Một chiều cuối tháng tư!
Tiễn chân con lên đường
Cành mai vàng khoe sắc
Là ngày con lên đường.
Mẹ nhìn con ánh mắt
Tràn đầy tình yêu thương.
Quân phục xanh màu lá,
Mũ có ngôi sao vàng.
Mẹ ơi, con vui quá
Cuộc đời đã sang trang!
Con học đi, học đứng,
Học cả gấp chăn màn.
Trên vai khoác khẩu súng,
Con mẹ thật hiên ngang.
Con sẽ quen gian khổ
Với nắng gió thao trường
Và thắp lên ngọn lửa
Một tình yêu quê hương.
Con làm người lính trẻ
Rạng rỡ một nụ cười
Hãy yên lòng mẹ nhé
Con mẹ sẽ nên người!
Tin yêu cựu chiến binh
Tuy đã rời quân ngũ,
Vẫn là lính Cụ Hồ,
Cựu chiến binh, không cũ
Đẹp mãi như vần thơ.
Chiếc áo xanh màu lá
Nắng mưa đã phai màu.
Qua tháng năm vất vả
Bạc phơ cả mái đầu.
Trong những căn nhà nhỏ,
Vui sống giữa đời thường.
Góp sức cùng chi bộ
Chăm lo việc phố phường.
Này giảm nghèo, xóa đói
Nhà tình nghĩa, tình thương,
Trẻ nghèo manh áo mới
Được cắp sách tới trường.
Diệt trừ những tệ nạn
Không để chúng tràn lan.
Sống vui tươi, lành mạnh
Cần vận động nhân dân.
Giáo dục thế hệ trẻ
Theo bước của cha anh
Viết tiếp những trang sử
Vẻ vang non nước mình.
Việc lớn đến việc nhỏ
Đều có cựu chiến binh
Bà con cả khu phố
Dành trọn cả niềm tin.