17/ Tập san thơ Hương Sen số 12 (Phần 1).
CÂU LẠC BỘ THƠ 28-7
HƯƠNG SEN
TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ
SỐ 12
6 THÁNG ĐẦU NĂM 2009
Duy Bằng - Đình Tín - Đoàn Lâm - Hải Khánh
Huy Côn - Lâm Văn Hoàn - Mai Xuân Thưởng
Minh Khâm - Minh Hồng - Mỹ Huỳnh - Năm Dân
Ngọc Hoa - Nguyễn Thị Thanh - Nguyễn Văn Phi
Phan Liên Khê - Thuý Minh - Xuân Cảnh
Biên tập: Mai Xuân Thưởng, Minh Hồng, Phan Liên Khê, Lâm Văn Hoàn
DUY BẰNG
Chúng con nhớ Bác lắm
Bác Hồ ơi sao mà Người đi lâu mãi thế
Mong Bác mau về chia sẻ những niềm vui!
Chúng con nay đầy những hoa trái ngọt bùi
Miền Nam không còn dập vùi trong bão tố.
Trường Dục Thanh lâu lắm rồi Người còn nhớ,
Khi Bác đi xa cây cỏ cũng ngẩn ngơ.
Thời gian trôi vẫn khắc khoải nỗi mong chờ,
Thuyền xa bến, biết đến bao giờ gặp bến?
Phụ bếp dưới tàu, anh Ba chịu sai khiến
Bổ củi, nhóm lò, học tiếng thâu đêm.
Nhân cách sáng ngời, làm việc lại rất siêng
Khắp trong tàu, mọi người dưới trên kính trọng.
Đến Pa-ri phồn hoa với niềm khát vọng,
Đốm lửa nhỏ quyết đấu tranh chống kẻ thù.
Gian gác đơn sơ, trống trải đèn lù mù,
Viên gạch nóng sưởi trái tim nhân từ vĩ đại.
Bác làm hồi sinh bao tấm lòng nhân ái
Phản đối cuộc chiến tranh ngang trái ở Việt Nam.
Thù trong, giặc ngoài toàn bầy lũ gian tham,
Chúng đã thấm đòn của người dân nước Việt.
Cảm hóa kẻ thù thành tâm hồn lương thiện,
Bỏ hàng ngũ đi kháng chiến theo ta.
Sự nghiệp Bác để lại rạng rỡ bao la
Cho chúng con hát bản anh hùng ca bất tận.
Mời họa
1.Mừng thọ 70 tuổi
Bảy mươi nhưng vẫn thấy yêu đời
Con cháu đông vui chẳng kém người.
Thời trẻ chiến chinh đầy kỷ niệm,
Về già thi phú thả hồn trôi.
Thân bằng gặp gỡ bao âu yếm,
Quyến thuộc bên nhau thắm nụ cười.
Bóng ngả về chiều do định mệnh
Còn mong đây đó, còn ham vui.
2. Mừng 70 xuân
Chân chậm, mắt mờ, tóc nhuốm sương
Đời nhiều đường mật, lắm tơ vương.
Thiếu thời hăng hái nơi quê nội,
Phương trưởng xông pha ở chiến trường.
Hết giặc, mải mê lo cuộc sống,
Về chiều, say đắm thú văn chương.
Trời cho sống khỏe trên trăm tuổi,
Bà lão khen ta sắc vẫn hường.
ĐÌNH TÍN
Biết ơn lãnh tụ Hồ Chí Minh
Bác Hồ lãnh tụ của dân ta,
Với thế giới Bác là vĩ nhân.
Mười chín tháng năm
Sinh nhật Bác sáng bội phần.
Suốt đời vì nước, vì dân,
Bôn ba hải ngoại
Tảo tần năm châu.
Sáng lập Đảng cộng sản Pháp,
Bác là thành viên ban đầu.
Rỡ ràng cách mạng Đông âu,
Cách mạng vô sản
Dẫn đầu Lê-nin.
Luận cương truyền bá niềm tin,
Bác Hồ đọc kỹ như in.
“Con đường cứu nước,
cứu dân đây rồi”.
Mừng vui như khóc, như cười,
Tâm can bộc lộ cuộc đời
Một mình, Bác nói to: “Đây rồi!
Cách mạng vô sản sáng ngời,
Con đường ta phải đi thôi,
Giải phóng dân tộc
Nhân loài song song”.
Khánh thành cầu Rạch Miễu
Nắng vàng rực rỡ sắc xuân,
Nhân dân nô nức đón mừng thông xe.
Qua cầu Rạch Miễu, Bến Tre,
Vui mừng, sung sướng xuân về khó quên.
Dân ta tự lực làm nên
Tốn bao xương máu giành nền tự do.
Công lao kháng chiến điểm tô
Nước non độc lập cơ đồ ngàn thu.
Sông Tiền hợp cảnh chu du,
Hai bờ liền lối công phu để đời.
Đông Tây Nam Bộ ta ơi,
Liền nhau các tỉnh, nối đôi bến bờ.
Từ nay xe chạy tự do
Không còn qua Bắc, phải chờ phà Đông.
Hai mươi tháng Một cầu thông,
Hai ngàn lẻ chín ghi công cho đời.
Hôm nay ghi lấy đôi lời,
Mai sau con cháu nhớ đời công ơn.
Ơn lão gia
Người già quý trọng biết bao điều
Như tàn cổ thụ dưới nắng chiều
Trải rộng cành che con cháu mát,
Lòng ân bao bọc lợi lộc nhiều.
Giữ tròn đạo lý, phép thong dong
Cương thường hiếu đễ luôn coi trọng.
Đạo đời lễ, nghĩa giữ vuông tròn
Không để phai mờ đạo cháu con.
Người già gìn giữ nét gia phong
Kính trên, nhường dưới nhẩm thuộc lòng,
Đi đứng, nói năng tròn nhân cách
Tuổi trẻ luyện rèn đẹp xanh non.
Học hành trí thức lẽ phải chăm
Hiểu biết nên người nhờ học vấn,
Bản sắc dân ta luôn gắng giữ
Già trẻ vun bồi, nếp nhân văn.
Tiếng hò Dung Quất
Trước kia nước mặn đồng chua,
Ngày nay Dung Quất máy khua rộn ràng.
Máy to, máy nhỏ hiên ngang
Bên bờ biển cả gió ngàn nước sâu.
Cầu cao, bến cảng cập tàu,
Tàu nhiều ngàn tấn cập cầu dễ không.
Dầu thô Bạch Hổ, Biển Đông,
Đường xa ngàn dặm, mênh mông bến bờ.
Dầu về Dung Quất đang chờ,
Lọc dầu hiện đại bây giờ Á Đông.
Có dầu ta lại tính công
Nguồn thu ngoại tệ cộng đồng giàu sang.
Từ nay đất nước huy hoàng,
An ninh nhiên liệu, an khang giống nòi.
Công này định rõ mà coi
Có công anh Kiệt1 sớm soi đất mình.
Trồng cây để lộc ân tình
Nhân dân xứ Quảng niệm tình Sáu Dân.
1 Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt, tên thường gọi thân mật là Sáu Dân
ĐOÀN LÂM
Lặng lẽ như em
Tặng chị K. tổ trưởng dân phố
Dáng mảnh khảnh, đôi chân nhanh nhẹn,
Tính thật thà chất phác phân minh,
Không vụ lợi, cầu toàn, xu nịnh
Em là nguồn vui của mọi người nghèo.
Mở thư viện riêng cho trẻ em thất học
Đi xin từng suất gạo tình thương.
Làm tổ trưởng, lại kiêm bao nhiêu việc
Phụ nữ, thanh niên cho cả người già.
Tiên phong hàng đầu chăm lo sức khỏe
Về các môn thể dục dưỡng sinh,
Tự bỏ tiền để nâng cao nghiệp vụ,
Làm hướng dẫn viên cho phố cho phường.
Giỏi việc nhà, nữ công gia chánh,
Chế biến món ăn ở hội, ở chùa.
Việc chi cần là em có mặt,
Không nề hà quản ngại nắng mưa.
Một vài em bỏ trường trốn học,
Em đến từng nhà vận động, khuyên răn.
Chồng đánh vợ gây ồn ào chòm xóm
Có mặt em để giải quyết ôn hòa.
Là con người tiên phong không chùn bước
Miệng nói, tay làm, tai lắng nghe.
Việc nhà chưa xong, vội lo việc nước,
Trên môi em luôn nở nụ cười.
Thương tiếc vô cùng
Thương tiếc đồng đội Vũ Huy Khang
Buổi chiều còn điện cho tôi,
Nửa đêm Khang đã về nơi suối vàng.
Sao ra đi quá vội vàng
Để thương, để nhớ cho ngàn người thân.
Những ngày chiến dịch Mậu Thân
Hành quân, bám trụ chúng mình kề bên.
Miền Đông Nam Bộ, Sài Gòn
Bước chân vạn dặm coi thường hiểm nguy.
Cứu thương, tải đạn xá chi
Giao liên, quản lý việc gì cũng xong.
Hãy ôn lại chặng đường oanh liệt
Cùng hành quân xẻ dọc Trường Sơn,
Lội suối, trèo đèo, đói cơm, thiếu muối,
Những sáu tháng trời đêm nghỉ, ngày đi.
Hành quân từ núi rừng Hà Bắc
Qua miền Trung rồi đến Nam Lào,
Vượt Cam-pu-chia về miền Đông Nam Bộ
Chiến đấu ngoan cường để giải phóng miền Nam.
Ôi những kỷ niệm chiến tranh làm sao quên được,
Gian khổ hy sinh ác liệt vô cùng.
Những trận công đồn hành quân diệt địch,
Đồng đội của chúng mình vĩnh viễn ra đi.
Chiến dịch Hồ Chí Minh mùa xuân lịch sử,
Anh làm quân quản tại Sài Gòn.
Miền Nam đã hoàn toàn giải phóng,
Mình gặp lại nhau nước mắt dâng trào.
Anh chẳng được một ngày ngơi nghỉ,
Chuyển ngành về xe đạp Cửu Long
Làm quản đốc của ngành sản xuất
Phục vụ nhân dân, phục vụ tiêu dùng.
Ít nói, hay cười, dáng người mảnh khảnh,
Da ngăm đen, đôi mắt sáng long lanh,
Tính cương nghị, thật thà, chất phác,
Với bạn bè vui đến hết mình.
Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành xuất sắc,
Công việc chung chu đáo vẹn toàn.
Với đồng đội yêu thương đùm bọc,
Nhỏ nhẹ từng lẽ phải điều hơn.
Với gia đình, người cha trụ cột
Dạy bảo các con khôn lớn, trưởng thành.
Vất vả, chuyên cần, thức khuya, dậy sớm
Vực kinh tế gia đình từng bước đi lên.
Sau một ngày lo toan mệt nhọc,
Chòm xóm, anh em chén rượu vơi đầy.
Vui hỷ hả thắm tình đồng đội
Dân mến, bạn thương sung sướng nào bằng.
Cứ tưởng anh sống yên vui hạnh phúc
Cùng vợ con với đàn cháu sum vầy,
Cùng đồng đội chung vui ngày họp mặt,
Ai ngờ đâu anh đột ngột ra đi.
Bao công việc còn bộn bề dang dở,
Vợ của anh sức yếu, tuổi cao,
Hai con trai chưa yên bề gia thất,
Anh ra đi đâu có yên lòng.
Đồng đội của anh về đây đông đủ
Đưa anh về nơi an nghỉ cuối cùng.
Anh về phiêu du cùng trời cuối đất,
Hãy nhớ về thăm chiến trường xưa.
HẢI KHÁNH
Lãng du phong cảnh
Dìu mây về biển Hàm Tân
Xiêu lòng lữ khách xa gần Bắc Nam.
Vui thăm thắng cảnh danh lam
Và cùng với biển hoa đàm sóng say.
Dẫu đời tuổi xế nghiêng tây
Lòng xuân phấp phới dặm dài nước non.
Cuộc đời giấc mộng cỏn con,
Còn ngày tháng rộng ta còn lãng du.
Ai hò ngọt lịm lời ru?
Núi hồng Tà Cú, thiên thu Phật vàng.
Biển trời mây gió thênh thang,
Dặm đường hoa thắm, oanh vàng lượn bay.
La Gì non nước đẹp thay!
Bãi dương êm lộng gió lay tắp bờ.
Dinh thiêng Thầy Thiếm nghiêm thờ
Thập phương tín ngưỡng xưa giờ tôn vinh.
Quê hương vạn nẻo đẹp xinh
Đất lành thơm thảo, nghĩa tình thẳm sâu
Tuổi giờ ngày mỗi thêm cao
Lãng du phong cảnh ngọt ngào thanh xuân!
Ngày thiêng của mẹ
10.5 ngày của Mẹ
Ngày thiêng của Mẹ vinh thay!
Nao nao nhớ mẹ những ngày xa xôi
Ru con từ thuở nằm nôi
Lời ru bầu sữa tinh khôi ngọt ngào.
Biếc xanh lồng lộng trời cao
Nhớ xưa dáng Mẹ thanh thao hiền lành.
Cả đời vò võ năm canh,
Tảo tần khuya sớm hao hanh tháng ngày.
Vời trông xa thẳm tầng mây
Tình này nghĩa nặng sâu dày Biển Đông.
Dẫu nhiều cay đắng long đong
Mẹ thương con trọn tấm lòng bao dung.
Nỗi niềm kể hết khôn cùng
Đời tôn vinh Mẹ anh hùng rạng danh.
Mênh mông đất rộng trời xanh
Nhân từ độ lượng thắm tình thủy chung.
Thiết tha, da diết hằng mong
Sớm hôm nghe tiếng tơ lòng Mẹ ru.
Sáng ngời non nước cơ đồ
Công ơn của Mẹ ngời pho sử vàng.
Trúc Lâm Thiền viện
ừng Đà Lạt hoa xuân hương ngát,
Chùa Trúc Lâm thanh thoát đêm ngày.
Thông reo ngàn gió về đây,
Lượn là sương khói mây bay la đà.
Chiều lại chiều bên hồ Than Thở,
Bao lứa đôi duyên nợ chung tình.
Trúc thông rừng thẳm huyền linh,
Cõi người lục dục đắm mình lục căn.
Khoảng trời thắm Trúc Lâm Thiền viện,
Rừng thông xanh hoá hiện Niết bàn.
Trong tâm ta Phật ẩn tàng,
Nhớ thuyền Bát Nhã đưa sang cõi trời.
Bên kia bến giác người thánh thiện,
Cội Bồ đề Phật hiện chứng minh.
Tỏa hào quang khắp chúng sinh
Giúp người giác ngộ tâm minh duyên lành.
Cùng ước nguyện an bình dân tộc
Khắp loài người hạnh phúc yêu đương
Mong đời khắp cõi muôn phương
Luôn tinh tấn tính Phật thường tâm ta….
Nhớ Trường Sơn
Cùng họp mặt mừng ngày toàn thắng,
Ôn một thời những chặng đường xuân.
Trường Sơn ký ức yêu thân
Con đường lịch sử sáng ngần lừng danh.
Nghe anh cựu chiến binh kể chuyện
Qua những năm tiền tuyến quân hành,
Vượt bao gian khổ ngày xanh
Diệt thù, cứu nước quyết giành tự do.
Bao nỗi nhớ xưa giờ ấp ủ
Nhớ Trường Sơn mây phủ bốn mùa.
Nỗi niềm như nhớ quê xưa
Như người tình nhớ lời thơ câu thề.
Ôi! Nhớ lắm lòng nghe xao xuyến
Rừng Trường Sơn thao thiết ngàn năm
Khi đi, khi đứng, khi nằm
Lại da diết muốn về thăm núi rừng.
Thương biết mấy con đường huyền thoại
Nhớ giao liên đi lại đường mòn,
Nhớ xe vượt dốc hố bom
Dân công cõng gạo, hoàng hôn nhớ rừng.
Như ngọn lửa nhớ từng cơn sốt
Nhớ bom mìn chặn chốt ta qua,
Nhớ hoài những khúc dân ca
Vẫn nôn nao nhớ, vẫn là nhớ em!
Muôn nỗi nhớ ngày đêm thao thức
Nhớ tiếng ru theo bước dọc đường,
Nằm mơ trở lại Trường Sơn
Ôi, thương biết mấy tiếng đờn bạn xưa.
Nhớ cơm nắm muối vừng thơm phức,
Nhớ tắm chung dòng nước suối trong.
Nhấp nhô núi lượn mây vòng,
Khói mây trắng quyện chập chùng hoàng hôn.
Từ dạo ấy bồn chồn thương nhớ
Giấc mơ đêm một thuở Trường Sơn
Ta giờ sống giữa đời thường
Nhớ Trường Sơn, nhớ chiến trường năm xưa.
HUY CÔN
Qua Quảng Trị
Xưa nơi đây là vùng “đất trắng”
Giờ anh qua bát ngát màu xanh.
Đôi bờ Hiền Lương gió thổi mát lành,
Cánh cò trắng rập rờn trên ruộng mạ.
Đàn trâu bò ung dung gặm cỏ
Lũ trẻ chăn trâu đá bóng mải mê,
Mặt trời nhạt nhòa lặng lẽ gọi chiều về
Dàn ăng-ten nhấp nhô bên mái nhà ngói đỏ.
Chiến tranh đã qua lâu có ai nhớ nữa?
Bao hố bom cây cỏ phủ kín rồi,
Màu xanh dâng lên trong cát trắng bời bời
Thành cổ hiên ngang xưa còn trong ký ức!
Riêng vết thương lòng là vẫn còn nguyên,
Em nằm lại nơi đây giữa thời bom đạn nổ.
Hai mươi sáu năm rồi chưa tìm thấy mộ
Nỗi nhớ thương này da diết mãi trong anh!
Tháng ba
Hạt mưa xuân lất phất nhẹ rơi,
Dòng sông Đáy uốn quanh đưa tôi về quê bạn.
Mặt nước sông quê sớm nay phẳng lặng,
Chuyến đò ngang dìu dặt nối đôi bờ.
Bãi ngô ven sông xanh biếc trổ cờ,
Rặng tre gầy gió lùa xao xác lá.
Em giặt áo bên sông – đất trời xao xuyến quá!
Hàng chuối trĩu buồng tơi tả lá vàng khô.
Như thể bàn cờ - ruộng liền ruộng chia ô,
Vài nón lá lom khom miệt mài làm cỏ.
Đồng ruộng bóng cò bay đâu đó,
Mộ cũ nằm chen cây lúa đứng bồi hồi…
Núi đá ngàn năm sừng sững ngang trời
Sương đậu rồi tan, mây bay rồi hợp
Khói nhà máy tuôn trắng trời rợp lớp
Cây cỏ mùa xuân mơn mởn tốt tươi!
Hoa gạo nở đầy cành – hỡi tháng ba ơi!
Ngày giổ Tổ đến gần – cây thắp hương rồi đó
Một rừng hương cắm bên trời cháy đỏ
Khắp quê nhà nghi ngút khói sương bay!
Trở lại Bắc Ninh
Tôi trở lại Bắc Ninh
Qua sáu năm xa cách.
Đất quan họ đón tôi sau cơn mưa lớn,
Nước mênh mông ngập trắng bãi bờ.
Thị xã Bắc Ninh duyên dáng, nên thơ
Đón tôi về, bàng đang mùa lá đỏ
Đây sông Cầu, trận tuyến xưa còn âm vang trong gió
Đoàn xe chở quân đi hối hả trên cầu
Có cánh tay ai lưu luyến vẫy dòng sâu?
Đến đất này tôi chẳng phải tìm đâu,
Đồi núi nhấp nhô, mái đình cong cổ kính.
Sau lũy tre xanh mắt em lúng liếng
Đón tôi về trong khúc dân ca.
Vừa mới gặp em anh đã phải đi xa
Dùng dằng làm chi cho lòng thêm lưu luyến.
Chẳng hát tiễn đưa đã thương nhớ lắm
Đất trữ tình như dây buộc lòng tôi!
LÂM VĂN HOÀN
Đại tướng bộ đội Cụ Hồ
Cả trăm ngàn pho sách viết về Ông
Có biết bao chính khách về thăm
Vị Đại tướng anh hùng giản dị
Chấn động địa cầu trận Điện Biên.
Nụ cười ông rạng rỡ niềm tin
Giọng ngoại văn sang sảng âm vang
Binh pháp cả từ trong ngôn ngữ
Hiểu kẻ thù cả tính nết ở ăn.
Ông sống mãi trong lòng thế giới
Một vị Tướng tài oanh liệt cổ kim
Kẻ thù phải nghiêng mình thán phục
Một con người lỗi lạc Việt Nam.
Trăm tuổi đời vẫn đau đáu lo toan
Lớp hậu thế phải giữ gìn non nước
Làm kinh tế không được quên cảnh giác
Trái tim Đông Dương phải biết đề phòng.
Nghe những lời tâm huyết của Ông
Dẫu dân thường cũng muốn rưng rưng lệ
Cả đời Ông vì Tổ quốc, giang sơn
Cuộc đời này còn ý nghĩa nào hơn !
Giữa ngày mừng Chiến thắng Điện Biên
Cháu con về bên ông quấn quýt
Xin tỏ lòng thành kính nhớ ơn
Khai quốc công thần, một vĩ nhân.
Kỷ niệm đời lính
Kính tặng các Cựu chiến binh CLB Thơ Q11
Đời lính in hằn trong tiềm thức
Làm sao quên được tháng năm qua
Mỗi dịp Xuân về da diết nhớ
Đồng đội còn nằm chiến trường xa.
Đất nước vừa qua cuộc chiến chinh
Đời đang phơi phới sức thanh xuân
Ngoảnh lại mái đầu sương đã thấm
Vẫn nhớ như in tiếng súng gầm.
Hay tin đâu đó: kiếm được nhau !
Mừng rơi nước mắt vội về mau,
Dẫu chỉ gói tròn trong cờ nước
Vẫn tưởng bên nhau chung chiến hào.
Ngày xuân lại tìm thăm viếng bạn
Nghĩa trang nghi ngút khói hương bay,
Mang bó hoa rừng chưng bên mộ
Màu hoa kỷ niệm những tháng ngày.
Kỷ niệm nhắc nhau hãy đừng quên
Hãy sống vì người đã hy sinh
Mãi mãi xứng danh đồng đội lính
Vì nhân dân chiến đấu quên mình !
Ngàn năm hoài niệm
Kỷ niệm ngàn năm Thăng Long
Lịch sử hào hùng, lịch sử bi thương
Ngàn năm hoài niệm nỗi cố hương.
Quyết giữ chính danh dòng họ Lý,
Trải bao giông bão vượt trùng dương.
Phận gái Chiêu Hoàng quá ấu thơ
Phải đành tuân phục lão Thái sư,
Vận nước rơi vào hồi quẫn bách
Ly tan Hoàng tộc buổi chiều tà.
Những cháu con phiêu dạt phương xa
Tám trăm năm hoài mong khắc khoải,
Về Kinh Bắc dự Hội Đền Đô
Thắp hương tưởng kính các Triều Vua.
Niềm tự hào vượt trên mọi không gian
Giữ được mãi Vương tôn Họ Lý.
Bao kẻ khác phải thay tên, đổi húy
Sống mai danh ẩn tích vật vờ.
Những cuộc thay ngôi hoán đổi cơ đồ
Có biết bao trớ trêu lịch sử,
Nỗi tủi nhục trước anh linh tiên tổ
Phải âm thầm cầu khấn ẩn danh.
Người anh hùng giữ khí phách hiên ngang
Vật đổi sao dời không bao giờ khuất phục
Biết lẽ đời thế nào là vinh nhục
Tổ quốc; Giang sơn; Dân tộc trường tồn.
Giữa ngàn năm kỷ niệm Thăng Long
Với Nhà Lý: dấu son rực rỡ !
Cảm ơn những người con xa xứ
Mãi giữ gìn Họ Lý bền lâu.
Nghe em hát chèo
Thân tặng các nghệ sĩ CLB Thơ Q11
Chiếu chèo ai mở đâu đây
Giòn tan nhịp phách, ngất ngây ánh cười.
Thoảng nghe trống thả từng hồi,
Tỉnh ra mới biết đang ngồi ngắm em.
Lắng nghe làn điệu quê hương
Tưởng như vào Hội sân đình làng ta
Dẫu không đờn trống chi mà
Tiếng em hát giữa bao la tình người.
Tiếng lòng – Hội nhỏ Thơ ơi
Tình thơ chan chứa đầy vơi điệu chèo.
Quyện tròn quấn quít bên nhau
Có em – Tiếng hát bay cao cho đời.
Tập san và con gái
Con làm tập san về chiến thắng Điện Biên
Và kỷ niệm ngày sinh của Bác.
Tháng Năm đầy những sự kiện thiêng liêng,
Con bé bỏng đang khao khát trưởng thành.
Tập san đưa ba trở ngược thời gian
Thời tuổi con và chiến tranh khốc liệt
Tàu bay Mỹ đêm ngày gầm thét,
Trong lớp hầm ba học tập say sưa.
Bài chiến thắng Điện Biên ba học năm xưa
Vẫn tươi mới khúc khải hoàn bất diệt
Năm mươi sáu ngày đêm… mưa dầm cơm vắt
Máu trộn bùn non… nung chí căm hờn.
Cờ chiến thắng bay đỏ rực tập san con
Tin thắng trận ào về như thác cuộn,
Đường Bác vạch và thiên tài Đại tướng
Lừng lẫy năm châu chấn động địa cầu.
Trước thầy cô và các bạn dõi theo
Bài thuyết trình tập san con sinh động.
Nghi thức đội viên khăn quàng đỏ thắm,
Con gái ba đang lớn với thời gian.
Rồi mai này thành kỷ niệm không quên
Những bài học tập san con mãi mãi,
Những ngày Tháng Năm - Lịch sử huy hoàng
Sinh nhật Bác Hồ và chiến thắng Điện Biên.
MAI XUÂN THƯỞNG
Minh niên khai bút
Minh niên khai bút đón Xuân sang
Kỷ Sửu – Trâu Vàng: Phúc – An – Khang
Dẫn đầu cơ nghiệp luôn bền bỉ
Bạn thiết nhà nông dạ đá vàng.
Đá vàng gắn bó bước quan san,
Đồng sâu, ruộng cạn cùng ra sức.
Cày sâu, cuốc bẫm xanh cuộc sống,
Giữ nước, diệt thù sáng bao trang.
Bao trang oanh liệt sử huy hoàng,
Trâu hỡi, nhà nông mãi nhớ công.
Trâu vàng, bạn thiết bao năm tháng,
Gắn bó cùng nhau lập kỳ công.
Kỳ công hiện tại của nước ta
Xóa đói, giảm nghèo vui mọi nhà,
Công bằng xã hội tươi cuộc sống,
An toàn lương thực mãi hoan ca.
Câu ca muôn thuở trâu ơi:
”Ta đây trâu đấy ai mà quản công
Chừng nào ngọn lúa còn bông
Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn”.
Nhớ nguồn
Đại Lải, nhà nghỉ Trung ương,
Lão thành cách mạng bốn phương tụ về.
Thằn Lằn – Tam Đảo chở che 1
Lăn tăn sóng gợn vỗ về thông reo.
Tình Dân, nghĩa Đảng dạt dào,
Lão thành cách mạng nao nao tâm tình.
Đường dài chiến đấu hy sinh
Để nay non nước thanh bình âu ca.
Tuổi cao râu tóc tuyết pha
Đổi trao ký ức trải qua bao điều.
Về Lăng viếng Bác kính yêu,
Tân Trào lịch sử dắt dìu đến nơi.
Bảo tàng dân tộc nối đời,
Thăng Long đắc địa dạo chơi thỏa lòng.
Hai tuần nghỉ dưỡng thong dong
Nâng niu ấm áp, tấm lòng cháu con.
Luyến lưu trong dạ mãi còn
Tập thể nhà nghỉ, cháu con thảo hiền2
Đẹp thay truyền thống Tổ tiên
Uống nước luôn nhớ thiêng liêng cội nguồn!
1 Hai dãy núi Thằn Lằn và Tam Đảo
2 Tập thể cán bộ, công nhân viên nhà nghỉ
Ninh Thuận mến yêu
Ninh Thuận mến yêu mãi trong ta,
Bao thời gắn bó đã trải qua.
Kiên trung, bất khuất cao truyền thống,
Nhân hậu, hiền hòa dạ thiết tha.
Ba mươi năm kháng chiến trải qua
Gian truân, ác liệt bước xông pha.
Cà Đú đó hiên ngang bao thuở,
Bác Aùi đây rạng rỡ hùng ca…
Thống nhất non sông đường hội nhập
Con đường phát triển rộng thênh thang
Tiến lên phía trước cùng bè bạn
Ninh Thuận tự tin bước vững vàng.
Dù xa Ninh Thuận trong không gian,
Tình thâm gắn bó trong tấc gang.
Ngày xuân hướng vọng quê yêu dấu
Thịnh vượng, an lành: Phúc – Lộc – Khang!
Rực trang sử hồng
30 năm kháng chiến trường kỳ,
10.000 ngày cuộc chiến cực kỳ liệt oanh
Điện Biên chấn động trời xanh
75 toàn thắng rạng danh Lạc Hồng. (1975)
Pháp – Mỹ, đế quốc cuồng ngông
Thực dân cũ, mới: xiềng gông nhân loài.
Dã man, tàn bạo dương oai,
Tội trời gieo rắc nguôi ngoai khó lòng.
Việt Nam gương sáng tâm trong
Cứu mình, giúp cả ước mong loài người.
Thực dân cũ mới đi toi,
Bao nhiêu thuộc địa sáng soi chủ quyền.
Ba mươi tháng Tư thiêng liêng,
Là ngày lịch sử gắn liền tâm can.
Việt Nam toàn thắng huy hoàng,
Ngàn năm non nước rực trang sử hồng!
Về thăm Côn Đảo
Côn Lôn – Côn Đảo – Côn Sơn1
Trần gian địa ngục, căm hờn ngất cao.
Hàng vạn liệt sĩ anh hào2
Xương tan, thịt nát vút cao tinh thần.
Xà lim, chuồng cọp bạo tàn
Đế quốc Pháp – Mỹ dã man “đua tài”?
Lương tri nhân loại hỡi ai
Về thăm Côn Đảo nào phai căm hờn!
Lòng son dạ sắt không sờn
Tiền nhân cống hiến giang sơn vẹn toàn.
Tượng đài oanh liệt vinh quang
Ngàn năm Côn Đảo âm vang sử hồng.
Lớp lớp con cháu Lạc Hồng
An lành hạnh phúc nhớ công ơn Người!
1 Tên gọi Côn Đảo qua các thời kì “Poulo Condore”…
2 Hai chục vạn người yêu nước bị tù đày trong 113 năm tồn tại địa ngục trần gian Côn Đảo (từ 1/2/1862 đến 1/5/1975). Trong đó có trên hai vạn người đã vùi xác tại Côn Đảo.
“Biển Côn Sơn được pha bằng máu,
Đất Côn Sơn năm sáu lớp xương người.
Mỗi bước chân che lấp một cuộc đời
Mỗi tảng đá là một trời đau khổ”
(Trích thơ Võ Thế Đại, 16 năm bị tù đày ở Côn Đảo)
MINH KHÂM
Nhớ ngày sinh của Bác
Mười chín tháng năm ngày sinh của Bác
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà
Tuyên ngôn độc lập vọng vang xa.
Ba Đình dậy sóng mùa Thu ấy
Cờ đỏ tung bay khắp nước nhà,
Vang dậy tiến quân ca
Biển người lặng nghe Cha Già tuyên đọc,
Nuốt từng lời Tuyên Ngôn Độc Lập,
Hừng hực lời thề sát cánh cùng nhau.
Hai mươi bốn năm sau,
Vẫn Ba Đình tháng mùa thu ấy,
Biển người đeo băng đen như nước chảy,
Lại về đây vĩnh biệt Cha Già.
Tiếng nức nở thầm xen tiếng khóc oà
Nước mắt trời hoà nước mắt người thương tiễn Bác.
Bác đi xa,
Đâu đây trong muôn nhà
Vẫn thấy mái đầu tóc bạc,
Bộ quần áo ka ki,
Vẫn thường thăm chúc tết thiếu nhi
Và người khó nơi miền quê hẻo lánh.
Bác dạy lãng phí, tham ô, cửa quyền phải tránh,
Cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư.
Đôi dép lốp cao su,
Chiếc mũ rơm thời chống Mỹ.
Bác dạy toàn quân rèn ý chí
Trung với Đảng, hiếu với dân,
Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành,
Kẻ thù nào cũng chiến thắng,
Hãy cảnh giác với món quà tặng,
Lời nói bùi tai viên đạn bọc đường.
Bác dành cho quân dân tất cả tình thương
Và nụ cười cùng tấm lòng rộng mở
Vì lợi ích mười năm trồng cây, trăm năm trồng người
Xưa Bác trồng cây, nay cho trái quả
Chúng cháu nhớ mãi công ơn Người.
Nhớ ngày 2-9-1945
Ba Đình tháng chín rực cờ hồng
“Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”
Lời Bác âm vang lời đất nước
Tuyên ngôn Độc lập rạng non sông.
Triệu triệu con tim dốc một lòng
Đồng tâm hiệp lực ắt thành công.
Từ nay chấm dứt đời nô lệ
Độc lập, tự do đất Lạc Hồng.
Ba mươi năm kháng chiến gian lao
Pháp thua, Mỹ cút, nguỵ đổ nhào
Tổ quốc Việt Nam vui thống nhất
Sao vàng năm cánh rực trời cao.
Mời hoạ
70 xuân
Canh Thìn mới cất tiếng chào đời,
Kỷ Sửu xuân này đã bảy mươi.
Thời chiến, xông pha đi khắp chốn,
Hoà bình, hăng hái đến muôn nơi.
Tấm lòng với Đảng tình không nhạt,
Tấc dạ vì dân nghĩa chẳng vơi.
Ba chục năm sau tròn bách tuế,
Thơ ca xướng hoạ vẫn còn chơi.
MINH HỒNG
Chén cơm niêu
Con thèm ăn chén cơm niêu
Cơm niêu mẹ nấu bao nhiêu hương mùa.
Bông vàng điên điển nấu chua,
Tộ kho cá bống, được vừa lòng cha.
Ớt cay mẹ hái vườn nhà,
Chua cay thơm dẻo mặn mà bữa ăn.
Cơm niêu mẹ độn băn khoăn,
Đồng quê năm tháng sạm dần lưng cha.
Cái niêu, cái tộ, nhà ta
Có từ thuở ông cha mình nghèo.
Tháng năm vất vả deo neo,
Cơm niêu lưng chén lần theo luống cày.
Chông chênh dưới cánh đồng lầy,
Bước di từng bước, lòng đầy ước mơ.
Cơm niêu ngày ấy, bây giờ
Đi vào chuyện cổ, bài thơ chấp vần.
Sống trong no ấm bội phần
Cơm nào quên thuở, nhọc nhằn ông cha.
Chiều nay nhớ chiều nào
Chiều nay lất phất mưa bay,
Tay chia nhánh mạ, đồng lầy mẹ run.
Áo nâu mưa nắng nhuộm bùn,
Đồng quê lận đận, tơi cùn che thân.
Mạ non mẹ cấy mấy lần
Mấy lần mẹ cấy, bần thần đôi tay.
Chiều nay lất phất mưa bay,
Sau nhà giàn mướp gió lay bông vàng.
Con ong thụ phấn đưa sang,
Mướp giàn chưa nụ, mẹ càng lo toan.
Chén cơm manh áo cho con,
Bữa ăn lưng chén, áo mòn chỉ may.
Chiều nay lất phất mưa bay,
Cái nghèo cái khổ lắt lay tứ bề.
Tơi cùn , đầu đội nón mê,
Cấy xong đon mạ đồng quê muộn màng.
Đời con lắm nỗi gian nan
Mưa bay lất phất, đường làng mẹ run…
Đường Hồ Chí Minh
Tổ quốc thân yêu, biết mấy con đường,
Có một con đường trở nên huyền thoại.
Con đường Trường Sơn nghe theo tiếng gọi,
Gian nan không sờn mở lối mà đi.
Đường mang tên Bác, đánh Mỹ trường kỳ,
Nhớ mãi nơi đây các anh các chị
Thanh niên xung phong tinh thần dũng khí
Quyết chí băng rừng, thác lũ, đèo mây.
Mặc cho bom rơi, pháo Mỹ giăng đầy,
Phía trước con đường bao nhiêu hiểm trở.
Còn nửa vắt cơm đang ăn dang dở
Ngã xuống cung đường, xe các anh qua.
Ngày quên cơn sốt, đêm nhớ quê nhà
Mỗi bước quân đi tin dồn thắng trận,
Băng rừng mở lối, phá bom nổ chậm,
Giữ mãi con đường lịch sử không thôi.
Đồng đội hy sinh ngày ấy đây rồi
Đã năm mươi năm nay về thăm lại.
Ôi! Trường Sơn, con đường vĩ đại
Đường Hồ Chí Minh, đẹp mãi tên Người.
Mẹ là hoa bất tử
Tổ quốc ơi! Mấy ngàn năm lịch sử,
Mẹ Việt Nam mẹ của chí anh hùng.
Trong đấu tranh mẹ là hoa bất tử,
Với quân thù quyết không đội trời chung.
Đồng Khởi, Bến Tre, Tiền Giang, Ấp Bắc
Máu chảy đầu rơi, một tấc không rời.
“Còn cái lai quần mẹ còn đánh giặc”
Áo trắng xuống đường quân Mỹ tàn hơi.
Từ hậu phương với cánh đồng năm tấn
Hạt gạo no lòng chiến sĩ tiền phương.
Mẹ ôm con tiễn đưa chồng ra trận,
Vượt Trường Sơn chân bước vội lên đường.
Mấy cuộc trường chinh cháu con Bà Triệu
Luống mạ đường cày chân chất đồng quê.
Năm tháng nuôi con trăm bề khó nhọc
Cô gái xung phong mở lối đi về.
Từ Đồng Đăng đến Kỳ Lừa, Móng Cái
Xuống Cà Mau ra chót mũi Năm Căn.
Mẹ Việt Nam bừng sáng lên mãi mãi
Tổ quốc hồng dệt thảm dưới đường trăng.
Vào thăm vườn nhà Bác
Vào thăm vườn Bác sáng nay
Năm tháng Bác đi ở lối này.
Hoa nở, bướm vờn đôi cánh mỏng,
Lâng lâng chân bước dưới vườn cây.
Trong giữa vườn cây có một cây,
Một cây vú sữa giữa nơi này,
Miền Nam dâng Bác từ ngày ấy
Bác quý, Bác trồng, Bác bón chăm.
Lên viếng nhà sàn nhẹ bước chân,
Viếng nhà lãnh tụ của nhân dân.
Đơn sơ, giản dị, thiêng liêng quá,
Nghe Bác dặn dò thắm mỗi câu.
Chiếc áo ka ki, mũ đội đầu
Cái giường hơi ấm vắng từ lâu
Sáng nay như Bác về đang ngủ
Con cháu quây quần, mãi khắc sâu.
MỸ HUỲNH
Nhớ mẹ
Mất mẹ rồi, kiếp đời cơ nhỡ
Mất mẹ rồi lẽ sống còn đâu.
Trời buồn tênh, mây gió u sầu
Thầm gọi mẹ tiếng lòng nức nở.
Quê hương em
Quê hương em một vùng quê nhỏ
Mà chiến công lừng lẫy vô cùng.
Ngọt lịm câu ca, lời ru đó
Cầu Tràm1 một thuở đất anh hùng.
Chúng em còn tiếp bước dựng xây
Mảnh đất này cằn cỗi hôm nay.
Lấp hố bom xây ngôi trường mới,
Thay da đổi thịt rạng tương lai.
Trên đường quê từng dấu chân qua,
Vàm Cỏ Đông đỏ thắm phù sa.
Nước lớn, nước ròng không mỏi mệt
Đất người trung dũng ngát hương hoa.
1 Cầu Tràm thuộc huyện Cần Đước, tỉnh Long An
Thăm địa đạo Củ Chi
Trải qua cuộc chiến mất còn
Biết bao nghĩa sĩ sắt son một lòng.
Tình yêu Tổ quốc non sông
Củ Chi, Bến Dược chiến công lẫy lừng.
Theo gương các bậc anh hùng,
Mỗi dòng tên khắc sáng bừng niềm tin.
Tự hào trước sự hy sinh,
Máu xương đổi lấy thanh bình quê hương.
Về thăm mảnh đất thân thương,
Tượng đài liệt sĩ kiên cường khắc ghi.
Lần theo địa đạo Củ Chi
Bếp Hoàng Cầm với khoai mì còn đây.
Văn bia hào khí ngất đầy
Hồn thiêng sông núi quyện mây tỏa ngời.
Trong tim hàng triệu con người
Ngàn sau bia đá rạng ngời sử xanh.