22/ Tập san thơ Hương Sen số 9 (Phần 1).
CÂU LẠC BỘ THƠ 28-7
HƯƠNG SEN
TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ
SỐ 9
6 THÁNG CUỐI NĂM 2007
BỒ XUÂN QUÝ - ĐÌNH TÍN - ĐOÀN LÂM - TIẾN LUÔN
HẢI KHÁNH – HOÀNG ĐOAN - LÂM VĂN HOÀN - MAI XUÂN THƯỞNG
MINH HỒNG – MINH KHÂM - NGỌC HOA – NGUYÊN THỤY NHƯ MAI
NGUYỄN VĂN PHI - PHAN LIÊN KHÊ - QUỐC BỬU
THANH PHƯƠNG - THANH SỬ - THANH VĨNH
HUÝ MINH – XUÂN CẢNH – XUÂN PHƯƠNG
Biên tập: Mai Xuân Thưởng - Minh Hồng - Phan Liên Khê
BỒ XUÂN QUÝ Anh lái xe bộ đội Cụ Hồ Ai đã qua đèo Giàng, đèo Gió, Ai đã qua dốc đá Nguyên Bình? Đường quanh co xoáy ốc thất kinh, Xe vẫn lao ầm ì số một. Chở quân, chở lương thực, Súng đạn bộ binh đầy ắp trên xe. Kéo đại bác và những dàn cao xạ Đánh tập đoàn cứ điểm Điện Biên, Đập tan tành thực dân Pháp cuồng điên. Yêu xe như con, quý xăng như máu, Quyết tâm cao chiến đấu không ngừng, Đem hết sức mình vì Tổ quốc thân yêu. Ai đã qua đường mòn Trường Sơn Rừng bạt ngàn tìm đường, tìm lối, Bom đạn kẻ thù tan hoang cây cối Khủng bố đoàn xe Đường 9, Nam Lào. Đoàn xe ta vẫn dũng tiến ào ào Tiếp tế chiến trường đánh quân Mỹ, ngụy. Ôi, những chiến sĩ lái xe dũng cảm vô biên Hợp đồng tác chiến cùng quân dân cả nước. Chúng ta xứng đáng Anh lái xe Bộ đội Cụ Hồ Vinh quang ấy được vào sổ vàng truyền thống. |
BỒ XUÂN QUÝ
Nhớ ngày 19-12-1946
Tuân theo lời Bác Hồ kêu gọi toàn dân kháng chiến,
Trẻ già trai gái nộ khí xung thiên
Như sóng cồn cuộc kháng chiến bùng lên,
Bọn giặc Pháp giật mình hoảng sợ.
Chúng trấn tĩnh và giở trò man rợ
Tàn sát dân ta như dã thú điên cuồng.
Căm thù sôi sục.
Có súng cầm súng, có dao cầm dao,
Cây gậy tầm vông cũng thành vũ khí.
Toàn dân tộc, trẻ già trai gái
Cùng Vệ quốc đoàn quyết chí diệt xâm lăng.
Hào hùng thay, cả dân tộc đứng lên
Như Phù Đổng nhổ bật gốc tre ngà đánh giặc.
Đại bác, xe tăng, máy bay cũng mặc
Trận Điện Biên sấm sét giặc kinh hồn.
Tù binh Pháp như lũ cáo lũ chồn,
Đầu cúi gục, giơ tay hàng, dài hàng cây số.
Pháp thua, Mỹ nhảy vào hùng hổ,
Cứ tưởng là ăn sống nuốt tươi,
Cậy ta đây vũ khí hơn người
Ta đánh cho ngụy nhào, Mỹ vội vàng cút xéo.
Đảng lãnh đạo vô cùng khôn khéo,
Đế quốc hai tên mặt méo đầu hàng.
Dân tộc Việt Nam anh dũng vẻ vang,
Cả thế giới mừng vui và khâm phục.
Quyết giành lấy tự do và độc lập
Việt Nam ơi, một dân tộc anh hùng
Tuân lời Bác đã làm nên lịch sử.
BỒ XUÂN QUÝ
Nửa trái tim hồng xin gửi tặng Kiên Giang
Khi mặt trời chiều ngậm biển Kiên Giang,
Ánh sáng bừng lên tia nắng tím hồng
Kiên Giang ơi! Sao hoàng hôn đẹp thế,
Chẳng nơi nào có được để yêu hơn?
Cô gái non tơ soài trên biển rộng,
Phú Quốc ơi! Lãng mạn quá chừng
Khi sớm mai hồng sóng trào lóng lánh
Cuốn hút hồn ta cát bụi ngàn phương.
Cha dẫn con đi rong ruổi bao đời
Xanh ngắt dầm chân sóng biển khơi.
Tình Phụ Tử nghiêng nghiêng sóng vỗ,
Nỗi bi thương tha thiết lệ rơi rơi.
Tay nắm đốc gươm ý chí quật cường
Anh hùng Trung Trực máu còn vương.
Nay Pháp, Mỹ cúi đầu hàng dân Việt,
Hòa bình, độc lập, giải phóng quê hương.
Lúa chín vàng ươm mỏi cánh cò bay,
Xi măng Hà Tiên khói trắng trời mây.
Bao thuyền cá chen nhau về cảng đỗ
Mắt em xanh màu sóng biển miền Tây.
Biển rộng mênh mông lấn biển hồng hoang,
Điện sáng lung linh đẹp ánh mai vàng.
Ta chót nợ... Kiên Giang ơi khó trả
Nửa trái tim hồng... xin gởi tặng Kiên Giang.
BỒ XUÂN QUÝ
Qua một chuyến đò
Đi bộ hai ngày mới tới đây,
Bên bờ sông lớn, nước sông đầy.
Vắng bóng đò ngang đành chờ đợi,
Tránh nắng, ngồi bên một gốc cây.
Có cô thôn nữ từ đâu đến,
Cũng đợi đò ngang tại bến này,
Tóc bết mồ hôi, môi đỏ thắm,
Mắt xanh, nghiêng nón đứng nhìn mây.
Ngồi đây, chỗ mát cùng đợi đò,
Cô đứng làm chi, trời nắng to,
Cô sang qua bến, đi đâu đó,
Bến này, xin hỏi, bến gì cơ?
- Bến này thường gọi là bến phà,
Anh đi công tác hay về nhà?
- Nhà tôi xa lắm, sao về được,
Tôi đi chiến đấu tám năm qua.
Đò đến, dắt nhau bước xuống đò
Sông đầy chảy xiết lòng âu lo,
Ông già cầm lái, tôi chèo đỡ,
Đến bến, tôi tranh trả tiền đò.
Chia tay, em trở về thôn xóm,
Hẹn có dịp nào anh ghé chơi.
Em cười xinh quá, tay nghiêng nón,
Cầm tay, tạm biệt lòng chơi vơi.
Năm sau có dịp tôi về qua,
Định bụng qua đò tìm thăm nhà.
Hỏi thăm ông lão đò ngang ấy,
Ông cười: “Cô ấy lấy chồng xa”.
Bàng hoàng, nhớ dáng em lưng thon,
Má hồng, da trắng, đôi môi son,
Không gặp được nhau, tôi buồn lắm,
Nhớ chuyến đò xưa, lòng héo hon.
ĐẶNG THANH PHƯƠNG
Điều thầy muốn nói
Trong các thứ tình, tình thầy lớn nhất
Một chữ nên thầy, nửa chữ cũng nên.
Không có thầy đố bạn làm nên...
Những điều ấy sao thầy không kể?
Vâng, tôi hiểu những lời em hỏi,
Điều đơn giản: vì tôi là thầy,
Là mạch nước trong mát lòng kẻ khát,
Là mặt trời ấm áp giữa ban trưa
Hỏi lại em: “Tôi kể mấy cho vừa?”
Ân tình ấy đã thữa trong lịch sử.
Dù ở tại quê nhà hay xa xứ
Gói hành trang cũng trĩu nặng ơn thầy.
Nhớ chuyện ngày xưa thuở tóc màu mây
Tôi, một trong những học trò phá phách.
Thầy dạy dỗ tôi nhọc nhằn đủ cách,
Lần cuối thầy khuyên: “Em hãy soi gương”
Tôi ngẩn ngơ nhìn kỹ lại người thầy,
Ôi, dòng suối mát ngọt ngào bình dị.
Kể từ đó tôi hồi tâm chuyển ý,
Soi gương thầy tôi thấy bóng hình tôi.
Và hôm nay điều thầy muốn nói
Em hãy soi tấm gương trong sáng, người thầy.
Đi khắp đầu trời cuối biển, chân mây
Vẫn tìm gặp bóng thầy em hiện hữu...
ĐẶNG THANH PHƯƠNG
Thời gian chầm chậm
Hoàng hôn rơi trên mái tóc mây,
Lặng lẽ thời gian vẫn đong đầy.
Bận chữ công danh, đầu điểm bạc,
Não nề duyên phận tím trời mây.
Ta muốn cho ta một chút gì,
Một thời hoa nắng trải đường đi,
Một thời áo trắng tung tăng giỡn,
Ta muốn cho ta một chút gì.
Thời gian hỡi hãy buông chầm chậm,
Đưa ta về cội nguồn nồng ấm,
Với tình người nhân nghĩa thâm sâu,
Ơi thời gian, chờ ta... chầm chậm.
ĐẶNG THANH PHƯƠNG
Tình mẹ
Khi biết được tin con sẽ đến đây,
Mẹ sung sướng hai hàng mi ngân ngấn.
Mẹ chuẩn bị đủ thứ quà đón nhận,
Không gì bằng tình mẹ con ta.
Con lớn dần trong lòng mẹ bao la,
Mẹ nặng nhọc rồi già theo năm tháng.
Chín tháng cưu mang, mười ngày không nản,
“Qua biển” một mình, mẹ đến đón con.
Vui biết mấy khi con, mẹ vuông tròn.
Nghe con khóc, mẹ mừng vui mãn nguyện
Quên sợ hãi dù mới vừa “qua biển”
Mớm cho con dòng sữa ngọt đầu tiên.
Con đến đây đời mẹ hết ưu phiền,
Không đố kỵ tiếng “ba” đầu con học.
Chập chững bước ngã nhoài, con khóc,
Đỡ con lên, lòng mẹ thấy đau hơn.
Chịu biết bao cay đắng không sờn,
Lặng lẽ bước bên đời con tới lớn.
Con đâu hay mãi vô tư đùa giỡn,
Mẹ âm thầm thêm hương vị đời con.
ĐÌNH TÍN
Bão lũ
Mấy năm này mưa gió hại người thay
Bão lũ triền miên lắm những ngày.
Đồi núi lở chùi nguyên đất mảng,
Đồng sâu nước ngập tới liền ngay.
Chính quyền tất tả lo dân nạn,
Quần chúng buồn phiền cảnh trắng tay.
Khốn nổi đôi miền dồn dập đến,
Mùa màng hỏng mất, cửa nhà bay!
ĐÌNH TÍN
Bão lũ Miền Trung
Mưa nguồn bão biển cảnh gieo neo,
Cuộc sống Miền Trung nghèo lại nghèo.
Gió chướng Thu Đông đôi trận bão,
Mưa về quét sạch cuốn sông theo.
Hạ lưu đầy nước chìm trong bể,
Núi lớn vắng cây đất chảy vèo.
Trách kẻ tham lam sang phá núi
Để cho nỗi khổ tợ sơn keo!
ĐÌNH TÍN
Đêm Trung Thu
Trung Thu trăng sáng hơn rằm nào
Vành vạnh tròn treo giữa đỉnh cao.
Gió nhẹ hương thơm mùi bạch cúc,
Nhi đồng nô nức với đèn sao.
Đường làng lấp lánh bao màu sắc,
Ca hát dưới trăng đẹp biết bao?
Nhớ lại thời gian còn bé bỏng,
Tự nhiên nhảy nhót thấy nôn nao!
ĐÌNH TÍN
Sự kiện tháng 9 năm 1945
Cờ hồng rợp bóng Ba Đình,
Mùng hai tháng chín nước mình tự do.
Âm vang tiếng nói Bác Hồ
Tuyên ngôn Độc lập quốc gia của mình.
Dân quyền, dân chủ, dân sinh,
Cộng hòa, chế độ, đồng tình muôn dân.
Nước nhà phấn khởi trăm phần
Lân bang thế giới rần rần hoan hô.
Từ nay xây dựng cơ đồ,
Chính quyền cả nước quy mô hình thành.
Bác Hồ chủ tịch muôn dân,
Hoan hô chính phủ muôn phần lo toan.
Chính quyền sớm tối luận bàn,
Ươm mầm sáng tạo giỏi giang sau này.
Bọn Tây tính toán từng ngày,
Giở trò gây hấn đánh ngay dân tình.
Chẳng nề chết chóc hy sinh,
Sài Gòn nổi lửa, dân mình đáp ngay.
Tầm vông, nóp, kiếm trên tay,
Bưng biền tiếp bước, bao ngày chiến chinh.
ĐÌNH TÍN
Thể thao thể dục người già
Xưa kia người sáu mươi già,
Ngày nay bảy tám vẫn là... còn xuân.
Bước chân mạnh khỏe lâng lâng,
Sáng ra đi bộ chẳng cần người theo.
Người giàu cho đến kẻ nghèo
Thể thao, thể dục chống chèo sớm hôm.
Thuốc men giảm thiểu là hơn.
Cố lo luyện tập da trơn, thịt liền.
Dưỡng sinh bài tập đầu tiên
Tay không cùng gậy nối liền hai khoa.
Trời cho vui khỏe người già,
Công viên thoáng mát hơn nhà phố đông.
Tập tành thư giãn ít công,
Thế mà kết quả điểm hồng dưỡng sinh.
Sống vui, sống khỏe nhiệt tình,
Cầu lông, đá kiện nhiều hình thức chơi.
Bóng bàn, cờ tướng sáng ngời,
Hội trường hưu trí người người đông vui.
Bác Hồ khuyên bảo mọi người,
Luyện rèn thân thể cho đời khỏe tươi.
Tuân theo lời dạy của Người
Siêng năng luyện tập thêm ngời tuổi cao.
ĐOÀN LÂM
Đọt chại
Ăn canh đọt chại1, lại nhớ ngày kháng chiến
Suối nhánh cho tôi nguồn thực phẩm dồi dào
Cá, tôm, cua, rau, măng, đọt chại
Lính Giải phóng quân chỉ có gạo bên mình.
Ôi cái thời gian nan vất vả
Ngày lo chống càn, tối tải đạn cứu thương
Vẫn hồn nhiên, vẫn tươi cười ca hát
Thời ấy tuổi trẻ chúng tôi thật lạ kỳ.
Sao lúc đó chẳng phiền, chẳng trách
Chẳng kêu ca tính toán thiệt hơn
Ăn no, ngủ say, ngày mai đánh giặc
Chỉ mong một ngày đất nước bình yên.
1 Đọt chại là loại rau mọc ven suối
mà người ta thường nấu canh
ĐOÀN LÂM
Tôi muốn
Đời cha tôi hận thù nhà đi đánh Pháp,
Đến đời tôi lại phải đánh Mỹ gian nan.
Tôi muốn cháu chắt tôi không cầm gươm cầm súng,
Vĩnh viễn hưởng hòa bình, độc lập, tự do.
Tôi đi dọc Trường Sơn với những năm dài kháng chiến
Càng hiểu thế nào tội ác của chiến tranh.
Tôi muốn trên hành tinh này không còn phường lái súng,
Bốn biển, năm châu hòa hợp một nhà.
Ta muốn vậy, chúng đâu cho ta như vậy,
Vẫn điên cuồng kích động chiến tranh
Bởi mộng bá quyền và lòng tham không đáy,
Thích làm giàu bằng xương máu dân đen.
Hãy xiết chặt tay, chung lưng đoàn kết
Ngăn chặn mọi bạo tàn, mầm mống chiến tranh
Để bầu trời xanh đất lành chim đậu,
Thế giới sống yên vui trong một gia đình.
ĐOÀN LÂM
Về Củ Chi
Trở về đây sau bao ngày xa cách,
Ta chiến trường xưa kỷ niệm một thời,
Nơi nuôi dấu tôi trong những ngày kháng chiến,
Củ Chi ơi! Nghĩa nặng ân tình.
Má tươi cười, ba pha trà rót rượu
Các chị, các em tay bắt mặt mừng.
Bát canh chua, mắm chua, rau đắng
Lại nhớ ngày đánh Mỹ gian nan.
HẢI KHÁNH
Kết bạn
Kết bạn vui Câu lạc bộ thơ,
Nhiều anh cao tuổi ước mong chờ.
Tâm tư thư giãn năm mười phút
Trí tuệ thanh cao sáu bảy giờ.
Xướng họa nhân tình ngời ý mộng,
Giao lưu thế sự sáng niềm mơ.
Mừng dân, mừng Đảng vui hưng thịnh,
Non nước thanh bình lộng sử thơ.
HẢI KHÁNH
Một thời
Người gieo lục bát một thời,
Mẹ sinh con giữa bãi bồi cát sa.
Khắp miền gió biển bao la,
Đêm nghe sóng vỗ bờ xa ầm ào.
Cánh cò bay lả thấp cao,
Trần lưng cõng nắng, ca dao ngọt lòng.
Heo may lạnh buốt mưa đông,
Lời ru mẹ ấm ngọt dòng nam xuân.
Lớn lên con thấy cát trần,
Trường Sơn cao vút, biển gần thẳm sâu.
Thanh niên Vệ quốc đi đầu,
Hai mùa kháng chiến tự hào chiến công.
Ngày cha mất, nỗi đau lòng,
Lũ giặc điên cuồng, độc ác, dã man.
Nhưng rồi thua chạy, giặc tan
Nước non thống nhất xóm làng yên vui.
Qua lời mẹ kể đầy vơi,
Hết thời hoạn nạn đến thời hiển vinh.
Đêm rằm trăng sáng lung linh,
Bồi hồi nhớ lại ân tình quê hương.
HẢI KHÁNH
Nhớ mái trường xưa
Âm thanh ký ức hào quang
Ơn thầy cô giáo muôn vàn thẳm sâu.
Ai đi đâu, ai về đâu
Nhớ ngày nhà giáo muôn sao vĩnh trường.
Bao ngày nỗi nhớ vấn vương,
Con tim tha thiết nhớ trường ngày xưa.
Cành tre lả bóng hàng dừa
Vui cùng bắt bướm, say sưa dọc rào.
Cây bàng tỏa bóng lao xao,
Chen hàng phượng vĩ đỏ au sân trường.
Áo dài trắng gió vương vương
Như bài thơ bướm hoa hường thắm xinh.
Bên hiên dìu bước dạo quanh
Vui buồn tâm sự đời mình tương lai.
Nhớ làn phấn trắng, nhớ thầy
Giảng văn, sử, địa, giàng bài bình Ngô.
Ngục trung nhật ký Bác Hồ,
Ơn Người vì nước cơ đồ vinh quang.
Thầy trò đạo nghĩa mênh mang,
Mắt thầy tỏa ánh hào quang tình người.
Đường dài theo bước dặm khơi
Sáng dòng kỷ niệm một thời trường xưa.
Tìm vần, lựa ý nên thơ
Nhớ thầy, nhớ bạn không mờ trong tim.
HẢI KHÁNH
Nhớ thầy
Nhớ thầy, nhớ lớp trường xưa
Theo dòng ký ức vang lời núi sông.
Sáng danh hiển hách Lạc Hồng,
Cha ông mở cõi hào hùng quang vinh.
Mẹ cha ươm hóa dáng hình
Thầy gieo con chữ nhân sinh thắm ngời.
Bể dâu thế sự đầy vơi,
Tình thầy sâu thẳm cuộc đời ngát hương.
Thơ văn, sử, địa, đề cương...
Câu thơ thầy giảng sáng chương sử vàng.
Hồn thơ vần “thắng” thênh thang
Sáng ngời chân lý rõ ràng nhân văn.
Ánh hào quang tỏa sáng ngần
Soi đường con bước xa gần tháng năm.
Bao điều thầy dạy uyên thâm
Ngàn năm khắc cốt tri ân miên thành.
Nhớ thầy xưa trẻ tóc xanh
Sáng bừng giáo án hóa sinh nhân tài.
Phát dương trí tuệ đẹp thay
Kho tàng nguyên khí, gia tài non sông.
Thanh cao hương ngát sen hồng
Sáng bừng đạo lý thủy chung nhân tình.
Gương thầy sáng mãi hành trình
Việt Nam, đất nước quang vinh muôn đời.
HẢI KHÁNH
Tổ ấm công đoàn
Niềm vui tổ ấm công đoàn
Cùng chung xây dựng, lo toan mọi bề.
Thân thương thắm đượm bạn bè
Cùng là giai cấp, yêu nghề vấn vương.
Mỗi người mỗi xứ xa phương
Chưa lần quen biết, chưa tường họ tên.
Quen dần thân thiết mà nên
Cảm tình đi lại lâu bền thiết tha.
Niềm riêng chia xẻ chan hòa
Tỉ tê tâm sự vượt qua truông ngàn.
Quý thay tổ ấm công đoàn
Xẻ chia hạnh phúc muôn vàn tri âm.
Tình đồng nghiệp, kết đồng tâm
Người dưng hóa nghĩa, tình thâm họ hàng.
Công nhân, lao động, công đoàn
Mến nhau vì nghĩa, chứa chan ân tình.
Trời xanh, biển thẳm đượm xanh,
Ngàn năm chung thủy nhân tình sắt son.
Chung tay xây dựng nước non,
Giuơng cao cờ Đảng, ta cùng tiến lên.
HẢI KHÁNH
Tự cảm
Nhớ lại ngày nào tóc mướt xanh
Mà nay đã bạc muối sương nhanh.
Nhân tình, đạo lý lo nhiều nỗi,
Thế sự, luân thường ngại lắm quanh.
Rèn đức, nâng cao làm việc nghĩa
Luyện tâm, mẫn tiến sống đời thanh.
Tuổi già thể dục, thân thêm khỏe
Gia đạo vui vầy, hạnh phúc xanh.
HOÀNG ĐOAN
Mừng ngày Đại hội
Mừng ngày Đại hội người cao tuổi
Quang cảnh hội trường như nở hoa
Đại biểu xa gần về họp mặt
Trao lời chúc đẹp đến muôn nhà.
Hội người cao tuổi mừng trăm tuổi
Để được vui vầy bên cháu con,
Kiến thiết quê hương đồng góp sức,
Trọn đời giữ trọn tấc lòng son.
Hội người cao tuổi giàu nhân ái
San xẻ tình thương khắp đó đây
Ai người viễn xứ xin cho nhắn
Trở lại phường nhà tay bắt tay.
Hội người cao tuổi luôn đoàn kết
Chẳng ngại đường xa mưa phủ giăng.
Lũ lụt thiên tai, đồng cứu trợ
Thương lắm đồng bào gặp khó khăn.
Sáng nay nắng ấm lộng trời cao
Đại hội thành công đẹp biết bao.
Bên những công trình vào thế kỷ
Có người cao tuổi vẫy tay chào.
Mai đây đất nước thêm giàu đẹp
Không thể quên ơn các cụ ông.
Thành phố Bác Hồ luôn hiện đại,
Trong đó cụ bà cũng góp công.
Kính chúc cụ ông, quý cụ bà
Xuân về, xin hát trọn bài ca.
Sống vui, sống khỏe ngoài trăm tuổi
Trang điểm cho đời vạn gấm hoa.
LÂM VĂN HOÀN
Bến quê
Người xưa, thơ bến My Lăng
Ta nay, thơ bến đò ngang quê nhà.
Biết bao hoài niệm trôi qua,
Bến chiều vẫn đợi người xa lâu ngày.
Bâng khuâng bến nước chiều nay,
Ung dung lỡ chuyến mà say với lòng.
Gặp người tri ngộ bên sông
Ngỡ chàng lữ khách tang bồng chí trai.
Đò xưa, ông lái chờ người,
Trang thơ đọc giở, mỉm cười trong mơ.
Đò nay, nặng mái chèo thơ,
Trong veo làn nước lững lờ dòng Lam.
Mặc ai vội vã bước lên
Chân ta dường muốn giữ yên mái chèo.
Đò ơi đừng vội qua mau
Cho ta thỏa ngắm thân yêu quê mình.
“Cho hay là thói hữu tình
Đố ai dứt mối tơ mành cho xong!”
Trăm ngàn ý nghĩ bao lung
Những hồn xa xứ như chung nỗi niềm.
My Lăng bến cũ trôi thuyền
Khiến chàng lữ khách kiếm tìm ngẩn ngơ.
Cánh buồm chiều đã buông xa,
Cánh chim, thôi đã về xa rừng chiều.
Ta về ngập giữa thương yêu
Tắm trong làn nước bóng chiều thiết tha.
Mát lành suối tóc Hằng Nga
Ngọt thơm hương bưởi quấn xòa ấp e.
My Lăng ai đến, ai về,
Bến quê ta đón mình về với ta.
Mặc chàng lữ khách vời xa
Tình ai ấp ủ riêng ta mặn nồng.
Bao năm mặn muối cay gừng
Cuộc đời dẫu bạc tóc mình vẫn say.
Men tình ngấm đến ngất ngây,
Bến quê vẫn bến quê này ta yêu.
LÂM VĂN HOÀN
Đường Bác Hồ trên quê tôi
Bắt đầu từ huyền thoại thiêng liêng,
Thật diệu kỳ đường Hồ Chí Minh,
Dải lụa vắt dọc sườn đất nước,
Ánh sáng ùa vào tận ngàn xanh.
Ai hiểu điều diệu kỳ không tưởng
Bởi bàn tay các cô gái xung phong
Về đây từ khu Ba, khu Bốn
Mở đường nghi binh thời đạn bom!
Con đường xưa loang lỗ mảnh da rừng
Khoe mình hứng những chùm bom tấn,
Giặc lái ngỡ mình đã lập chiến công
Hố bom dọc ngang xéo nát núi rừng.
Bốn mươi năm sau hùng vĩ một con đường
Băng qua bao núi rừng thôn bản
Ghi dấu tích các cô gái xung phong
Con đường, bằng Tổ quốc ghi công!
Hai bên đường những dải rừng trù phú
Những nếp nhà sàn lấp ló sườn non,
Những đồi chè mầm xanh mơn mởn
Những đàn bò no cỏ thảo nguyên.
Cuộc sống mới về đây, mới quá!
Điều khó tin mà hiển hiện sững sờ
Bản làng cao những anten chảo
Trai gái làng lên mạng tìm nhau.
Về thăm rừng nguyên sinh Pù Mát,
Đường nhựa vào chân thác Bản Kèm.
Sáng biển Cửa Lò, chiều tắm thác,
Con đường thu ngắn cả trăm năm.
Từ đây nối tới mọi con đường
Nối miền xuôi ngược, mọi quê hương
Ánh sáng theo về từng bản nhỏ
Rừng xanh nay chẳng kém phố phường.
Di tích huyền thoại thành lịch sử
Con đường như chứng tích chiến tranh
Ánh sáng văn minh, kinh tế mở
Bác mãi còn đây với con đường!
LÂM VĂN HOÀN
Mau cứu môi sinh
Hãy vì trách nhiệm lương tri
Mau mau hành động cứu nguy môi trường.
Kể từ những việc bình thường
Đâu riêng chỉ việc khôn lường hiểm nguy.
Trước là xí nghiệp công ty
Hiện đang xem nhẹ pháp quy môi trường
Những bài đối phó lật lường
Rõ ràng hành động bất lương làm càn.
Số này phạt nặng chẳng oan
Thẳng tay trừng trị làm gương pháp đình.
Tiếp theo là chuyện triều đình
Ban này, viện nọ, công trình... bỗng không.
Lấp đất ruộng, đổi nghề nông
Bê tông khắp mặt, kênh sông mất dòng.
Liệu khu công nghiệp an toàn
Nước thải liệu sạch cho dân được nhờ?
Tham Lương, An Hạ, Ba Bò
Kênh Đôi, Thị Vải... thúi bờ cỏ cây.
Sự này biết tính sao đây
Lập non dự án hay sai tầm nhìn?
Góp công, việc của dân mình
Góp tai, góp mắt vạch trần âm mưu.
Trước là bớt lại nhu cầu
Bớt điện, bớt rác, bớt điều xài sang.
Hiệu ứng nhà kính nóng ran
Ung thư, bệnh dịch... gia tăng bất thường.
Đều là hậu quả môi trường
Xem ra “gậy dập lưng ông” đến rồi!
Hành tinh báo động khắp nơi
Cứu rừng, cứu biển, cứu loài tuyệt sinh.
Quốc gia cho tới nhân tình
Mau mau cứu giữ môi sinh loài người!
LÂM VĂN HOÀN
Thương về Miền Trung
Đất Miền Trung ngàn đời hứng bão,
Lũ lụt triền miên, nhà cửa chìm trôi.
Đài báo mỗi ngày đưa tin bão lớn,
Ngổn ngang lòng dạ những kiếp người.
Cái chất Miền Trung thật lạ kỳ
Mặc ai buồn nản bỏ làng quê
Người vẫn ngàn đời chung với bão
Như người Miền Tây, đến hẹn lũ về.
Ai từng trong bão biết rõ mình,
Thương ai chưa dịp thử đôi lần
Để biết bão về là tất yếu
Xin đừng quá sợ nỗi thất kinh.
Sống chung bão lũ lẽ thường tình
Trong nhà có sẵn một nếp thuyền
Dẫu nhỏ cũng qua mùa giông bão
Lũ về tôm cá nặng lưới hơn.
Phù sa bồi ruộng vườn cây trái,
Mùa sau ngô lúa bội thu nhiều.
Lũ giúp cuốn đi bao rác bẩn
Làng quê sau lụt sạch đến yêu!
Nhà cửa vùng lũ xây cho vững,
Trên cao cất sẵn các lương kho,
Có chỗ cho chó, mèo, gà, lợn,
Lụt ra rửa sạch mọi phù sa.
Chuyện rủi may có người mắc nạn
Ngay giữa đô thành cũng vậy thôi.
Giữa mùa mưa lũ càng thận trọng,
Đừng vô tâm để nước cuốn trôi.
Thương về Miền Trung mùa giông bão
Lòng người san xẻ nỗi tương thân.
Cảm phục ngàn đời dải đất nhỏ
Vững vàng đón nhận mọi bão giông.
MAI XUÂN THƯỞNG
Bão lũ Miền Trung
Một tháng 5 cơn lũ dập dồn,
Miền Trung chìm ngập khắp xóm thôn.
Mênh mông hồng thủy ào ào cuốn,
Nhà lút, của trôi, đói khổ dồn.
Miền Trung khúc ruột oằn vai nặng,
Ngửa mặt Biển Đông bão tố giăng.
Cao nguyên chớn chở Trường Sơn dựng,
Phòng hộ đầu nguồn chặt phá băng.
Trời gây thảm họa hay người tạo,
Nhiệt độ địa cầu ngày mỗi tăng.
Mưa to đổ xuống, ầm ào lũ,
Rừng xanh phá sạch, lấy chi ngăn?
Đau thương bao nỗi lòng bứt rứt,
Bão lũ triền miên bóng phủ giăng.
Mỗi năm tái diễn bao thảm họa,
Bản lĩnh sinh tồn, vượt khó khăn.
MAI XUÂN THƯỞNG
Bộ đội Cụ Hồ
Truyền thống bộ đội Cụ Hồ
“Quyết chiến quyết thắng” ngọn cờ vẻ vang.
22- 12- 1944 huy hoàng
Nguyên Bình – Hưng Đạo mở trang sử hồng 1
Vâng lời Bác dạy nằm lòng
“Tuyên truyền giải phóng” lập công kỳ tài.
Có người anh cả an bài
Nà Ngần, Phai Khắt cả hai gọn gàng 2
Trận đầu đã thắng vẻ vang
Đội quân cách mạng gan vàng, chí trung.
Quân đi điệp điệp trùng trùng
Cách mạng Tháng Tám vẫy vùng hiên ngang.
Chín năm kháng Pháp thép gang
Đông Khê, Biên giới mở đàng thông thương.
Bắc Nam xuôi ngược chiến trường,
Điện Biên chấn động bốn phương reo hò.
Hai mốt năm chống Mỹ cam go
“Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”
Điện Biên – Hà Nội, trên cao
B52 tan xác khác nào sung rơi.
Mỹ thua, tháo chạy tơi bời,
Ngụy nhào tất yếu như lời thơ xuân.
30-4-1975 tưng bừng
Hồ Chí Minh chiến dịch lẫy lừng năm châu.
Bộ đội Cụ Hồ danh hiệu thiêng
Chân đồng, vai sắt chí trung kiên
Ngực lấp châu mai, vai cứu pháo
Trung nước, hiếu dân con thảo hiền.
1 Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân được thành lập vào ngày 22-12-1944 tại khu rừng Trần Hưng Đạo thuộc châu Nguyên Bình, tỉnh Cao Bằng.
2 Hai trận thắng đầu tiên của đội Việt Nam
Tuyên truyền Giải phóng quân.
MAI XUÂN THƯỞNG
Mỗi mùa thu đến
Mười Chín Tháng Tám âm vang (19-8-1945)
Mùa Thu Cách mạng mở trang sử hùng.
Tám mươi năm nô lệ khốn cùng
Phá xiềng đứng dậy sáng bừng trời Nam.
Ngọn cờ chói lọi Đông Nam (Đông Nam Á)
Tuyên ngôn độc lập Việt Nam dẫn đầu.
Gương soi chuyển động năm châu
Thực dân, thuộc địa theo nhau sụp nhào.
Ba mươi năm kháng chiến gian lao
Thực dân cũ, mới nối nhau cuốn cờ.
Độc lập thống nhất cõi bờ
Hội nhập phát triển, bài thơ xây đời.
Cách mạng Tháng Tám sáng ngời,
Tinh thần bất diệt đời đời sáng soi.
Bác Hồ dìu dắt giống nòi
Công ơn Đảng, Bác mãi soi dặm trường.
Mùa Thu Cách mạng kiên cường
Mỗi Mùa Thu đến ngát hương, ấm lòng!
MAI XUÂN THƯỞNG
Nhớ ơn Cách mạng Tháng Mười
Cách mạng Tháng Mười, sấm nổ vang
Nước Nga rực sáng, sử sang trang.
Quá độ tiến lên xã hội mới
Vẫy gọi nhân loại đến vinh quang.
Mác – Lê chói lọi ngọn cờ hồng
Xây thành hiện thực một non sông
Liên Xô hùng vĩ siêu cường quốc
Diệt trừ phát xít cứu cộng đồng.
Việt Nam chìm đắm ách xiềng gông
Ánh sáng Tháng Mười truyền sức sống
Tháng Tám vùng lên giành độc lập
Thắng bạo tàn, rực rỡ chiến công.
Nhớ ơn Cách mạng Tháng Mười
Việt Nam vị thế, đất trời hiên ngang.
Quy luật lịch sử sang trang
Quá độ phát triển huy hoàng tương lai.
Độc lập dân tộc, chủ nghĩa xã hội sánh vai
Mác – Lê – Hồ Chí Minh tư tưởng tượng đài vàng son.
Ngàn năm tấc dạ sắt son
Tháng Mười Cách mạng mãi còn trong tim.
MAI XUÂN THƯỞNG
Thiết tha nghĩa tình
Nha Trang cát trắng, bãi dài
Bờ ôm sóng biếc láng lai biển trời.
Nổi danh phố biển bao đời,
Thỏa lòng du khách khắp nơi tìm về.
Khang trang mát mẻ thỏa thê
Trung tâm điều dưỡng cận kề biển xanh.
Chào mừng quý chị, quý anh
Một thời trai trẻ đồng hành xông pha.
Chiến trường khói lửa nhà pha
Kiên cường bất khuất là người có công.
Cứu nước, giữ nước dốc lòng,
Hội nhập đổi mới hằng mong vun bồi.
Mười ngày một thoáng nhanh trôi
Mừng thay khi đến nhớ ơi khi về.
Chia tay lưu luyến mọi bề
Ấn tượng tốt đẹp cùng về quận ta.
Nhớ nhà điều dưỡng phương xa
Nha Trang phố biển thiết tha nghĩa tình.
MAI XUÂN THƯỞNG
Tuổi cao chí cả
Lạc Hồng truyền thống xưa nay,
Lớp người cao tuổi vững tay xây đời.
“Tuổi cao chí cả” sáng ngời
Diên Hồng gương sáng đời đời nước non.
Lời Bác kêu gọi sắt son
“Tuổi cao chí cả” mai còn đinh ninh.
Từ năm 1941 đăng trình 1
Trân trọng “kính cáo” hiền huynh đồng bào.
Máu nóng cứu nước sôi trào
Dẫn đầu con cháu lật nhào Nhật, Tây.
Độc lập, tự chủ từ đây 2
30 năm kháng chiến Mỹ, Tây chạy dài.
Hội nhập đổi mới bản bài
“Tuổi cao gương sáng” sánh vai cộng đồng.
Văn hóa nếp sống thuần phong, …
Kỷ cương pháp luật êm trong đẹp ngoài.
“Gương sáng hiến kế” hăng say
Quê hương đất nước ngày ngày tiến lên.
Bản lĩnh trí tuệ móng nền
Tuổi cao, kho báu làm nên sử vàng.
Truyền thống đất Việt vẻ vang
“Tuổi cao chí cả”, bao trang sử hùng!
1 Ngày 6/6/1941, Bác Hồ ra lời kêu gọi “Kính cáo đồng bào” vùng lên lật đổ Nhật – Tây, phá tan ách nô lệ một cổ hai tròng, giành độc lập tự đo.
2 Cách mạng Tháng Tám thành công và Tuyên ngôn Độc lập ngày 2/9/1945.