25/ Tập san thơ Hương Sen số 8 (Phần 2).

 

HƯƠNG SEN - TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ SỐ 8 - PHẦN 2

 

 

 

Đình Tín

NGÀY 30 - 4 - 1975

 

Ầm ầm pháo nổ cờ bay,

Đoàn quân chi viện đêm ngày vào Nam.

Thắng Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên,

Tấn công Đà Nẵng, cắt xiềng Miền Trung.


Thừa Thiên – Huế pháo nổ rân,

Ngụy quân trốn tránh thoát thân nháo nhào.

Tranh nhau chạy thoát đường nào,

Đường không, không được, lại nhào biển sâu.


Nghĩa Bình thắng đậm, thắng sâu,

Phú Yên nối tiếp nhịp cầu miền trong.

Khánh Hòa, Phan Thiết một lòng,

Miền Đông đánh tiếp phía trong thắng dòn.


Long Khánh cửa ngõ Sài Gòn,

Hết phương giữ nổi, chạy dồn vào trong.

Quân ta xe pháo thẳng dong,

Tranh thủ giờ phút trong vòng thắng nhanh.


Cổng dinh Độc Lập phá toanh,

Ngụy quyền đầu não trong dinh đầu hàng.

Phút giờ hùng dũng hiên ngang,

Giang sơn thống nhất huy hoàng sử ghi.

 

 

 


Mai Xuân Thưởng

ĐỜI ĐỜI SÁNG MÃI


30 tháng tư, 32 năm trước,

Xuân 75 đất nước lẫy lừng.

30 năm kháng chiến không ngừng,

Xuân 75, mùa xuân rực rỡ.


Trải mật phơi gan cùng xứ sở,

Mỗi con người, dũng sĩ xả thân.

Cách mạng Tháng Tám, sức mạnh thánh thần,

Điện Biên Phủ rung trời chuyển đất.


Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước,

Giải phóng Tây Nguyên, Mỹ ngụy kinh hoàng.

Huế, Đà Nẵng, trúc chẻ ngói tan,

Sài Gòn, 5 cánh quân lũ tràn, bão cuốn.


Vâng lời Bác:

“Đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào,

Bắc Nam sum họp xuân nào vui hơn”*


“Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”**

Nước mắt giành cho ngày họp mặt.

Bác thỏa lòng nhìn đàn con cháu reo vui,

Bao nhớ nhung khắc khoải mong chờ.


Mẹ gặp con, vợ chồng sum họp.

Non sông gấm vóc hòa bình, thống nhất từ đây,

Tổ quốc Việt Nam cất cánh vươn mây,

Ra biển lớn chen vai cùng bè bạn.


Chiến dịch Hồ Chí Minh, 30-4-1975 tỏa rạng

Cho đời đời sáng mãi Việt Nam ơi!

 

* Thơ chúc tết của Bác Hồ.

** Bài hát của nhạc sĩ Phạm Tuyên.

 

 

 


Thanh Vĩnh

LỬA THÁNG TƯ


Lửa hồng giải phóng chẳng riêng tư,

Lửa của toàn dân diệt giặc thù.

Lửa đốt ngụy quyền như ý muốn,

Lửa thiêu đế quốc đúng lòng mơ.


Lửa thề gìn giữ yên bờ cõi,

Lửa quyết đập tan mọi ý đồ.

Lửa Việt bừng lên ngời khí thế,

Lửa thiêng soi sáng đỏ tươi cờ.

 

 

 


Thanh Vĩnh

MỪNG GIẢI PHÓNG


Quân thù khiếp sợ đã xa bay,

Lịch sử sang trang đúng bữa nay.

Chinh chiến chôn vùi thời điểm xấu,

Hòa bình hứa hẹn cuộc đời hay.


Tiến công oanh liệt ghi hai tháng,

Giải phóng vẻ vang nhớ một ngày.

Phấn khởi toàn dân mừng đại thắng,

Khải hoàn ca khúc lộng trời mây.

 

 

 


Xuân Cảnh

MỪNG NGÀY THỐNG NHẤT


Ba mươi tháng tư bảy lăm,

Sài Gòn giải phóng, cờ giăng đầy trời.

Dòng người tuôn chảy khắp nơi,

Reo hò, ca hát tiếng cười giòn tan.


Niềm vui rạo rực chứa chan,

Tôi như đứng giữa muôn vàn vì sao.

Lâng nâng lòng dạ nôn nao,

Bước chân như đã lọt vào cõi tiên.


Reo vang khắp cả ba miền,

Vui ngày chiến thắng, bước trên đầu thù.

Hồn ai còn ở chiến khu,

Xin về đứng dưới rừng cờ mừng công.


Mừng ngày rạng rỡ non sông,

Vinh quang tổ quốc ghi công anh hùng.

Toàn dân khí thế hừng hừng,

Dựng xây đất nước tiến cùng năm châu.


Việt Nam đất nước đẹp giàu,

Lòng dân, ý Đảng nghĩa sâu tình nồng.

Mừng ngày thống nhất non sông,

Bắc Nam sum họp, cộng đồng reo vui.

 

 

 

 

Quốc Bửu

TRANG SỬ OAI HÙNG


Cách mạng Tháng Tám được khắc ghi vào lịch sử

Hơn nửa vòng của thế kỷ hai mươi.

Nước Việt Nam dân chủ mãi sáng ngời

Giữa khu vực đất trời Đông Nam Á.


Ba mươi năm, cuộc trường chinh gian khó,

Hàng triệu người đã đổ máu hy sinh,

Giành tự do, giữ độc lập, hòa bình

Cho đất nước yên lành vui hạnh phúc.


Là trí tuệ sáng ngời trên trái đất.

Hồ Chí Minh, người lãnh tụ thiên tài

Đưa đất nước từng bước đến tương lai

Suốt cuộc đời vì nhân dân, tổ quốc.


Tư tưởng Người là hồn thiêng đất nước,

Soi sáng đường cho thế hệ mai sau.

Làm cho nước mạnh dân giàu

Con đường phát triển dài lâu vững bền.


Ta cùng hội nhập tiến lên,

Hòa bình chung sống, giữ nền trời xanh.

 

 

 


Quốc Bửu

NỮ TƯỚNG NGUYỄN THỊ ĐỊNH


Tượng chị đứng đang chào non nước Việt

Dáng oai hùng, nữ tướng rạng chiến công,

Tay giương cao phấp phới ngọn cờ hồng,

Người chiến sĩ xung phong nơi chiến trận.


Chị biểu tượng tám chữ vàng Bác tặng

“Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”.

Tình thiêng liêng rực rỡ ánh sao vàng

Nghĩa non nước huy hoàng tươi sáng mãi.


Người lãnh đạo cả phong trào đồng khởi

Đã thành công vang dội khắp núi sông,

Làm rạng danh cho đất nước Tiên Rồng,

Đầy khí phách với tấm lòng hào hiệp.


Nguyễn Thị Định chí kiên cường oanh liệt

Suốt cuộc đời đẹp lắm chị Ba ơi!

Anh hùng thế kỷ hai mươi,

Chiến công rạng rỡ sáng ngời nước non.

 

 

 


Thúy Minh

ANH BỘ ĐỘI CỤ HỒ


Đẹp thay anh lính Cụ Hồ

Vai mang súng thép, ba lô lên đường.

Chia tay bịn rịn người thương,

Ra đi tạm biệt quê hương xóm làng.


Quản chi đói rét dặm trường,

Mưa dầm nắng lửa không sờn lòng anh.

Đời vui hát khúc quân hành,

Áo anh xanh mãi màu xanh quê mình.


Sao vàng năm cánh lung linh,

In màu cờ đỏ nặng tình nước non.

Hành quân trên dãy Trường Sơn,

Tai mèo dốc đứng, đường trơn ngại gì.


Thương anh trên mỗi bước đi,

Đường xa mang nặng, khắc ghi lời thề.

Cứu dân thoát khổ trăm bề,

Chưa tan hết giặc, chưa về quê hương.


Xa anh nhớ mãi người thương,

Nhớ anh, nhớ mãi Trường Sơn năm nào.

 

 

 


Phan Liên Khê

MẤY ÔNG LÍNH CŨ


Lính cũ mấy ông bạc mái đầu

Yêu thơ nên họ lại cùng nhau,

Tìm vần ca ngợi gương người trước,

Lựa ý luận bàn chuyện kẻ sau.


Đất nước anh hùng vang bốn bể,

Quê hương tươi đẹp rạng năm châu

Cựu binh phấn khởi cùng con cháu

Đổi mới nhưng không được đổi màu.

 

 

 


Phan Liên Khê

NHỚ MỘT CÂY BẰNG LĂNG


Có một cây bằng lăng

Mọc ngay bên bờ suối

Cây đã bao nhiêu tuổi

Mà lá cành xum xuê?


Nhớ mãi một chiều hè

Những cánh hoa màu tím

Rơi xuống vai bịn rịn

Nhìn anh, em mỉm cười.


Ngày đạn nổ, bom rơi

Làm gãy cành xơ xác

Thương cây, căm lũ giặc

Tàn phá cả màu xanh.


Khắc tên em, tên anh

Vào thân cây kỷ niệm

Thời mưa bom, bão đạn

Đất nước còn gian nan.


Chúng mình gửi tuổi xuân

Chốn rừng xanh ngày ấy

Chuyện vui buồn nhớ mãi,

Có cả cây bằng lăng.


Hôm nay anh về thăm

Rừng xưa, cây thay lá.

Bạn bè đi khắp ngả

Anh biết tìm nơi đâu?


Nắng mưa bạc mái đầu,

Anh đến bên dòng suối.

Không có ai mà hỏi

Cây bằng lăng thuở nào.


Lá vẫn xanh một màu

Suối trong, dòng nước mát.

Ký ức thời đánh giặc

Có thể nào lãng quên?

 

 

 


Đoàn Lâm

ĐỒNG ĐỘI


Lính cũ gặp lại nhau,

Chuyện không cuối, không đầu.

Vẫn mày tao, chi tớ

Khi tóc đã thay màu.


Nhắc đến tên đồng đội,

Còn nằm lại rừng xanh

Ngày chiến trường lửa khói,

Nước mắt chảy vòng quanh.


Đời thường bao nhức nhối,

Giờ đâu biến mất rồi.

Mỗi người đi mỗi ngả,

Nhớ lắm đồng đội ơi!

 

 

 


Đoàn Lâm

ĐÓN ANH VỀ


Anh chưa được đón về quê mẹ

Đất nước thanh bình, anh còn nằm lại chiến trường xưa

Bao nhiêu năm âm thầm lặng lẽ,

Dưới bờ kênh vùng biên giới Tây Ninh.


Cả đồng đội quây quần bên gò đất,

Nhát cuốc phầm phập đào mà nhói cả tâm can.

Những ánh mắt đăm đăm đếm từng vốc đất,

Tất cả dõi theo, chờ đón một tin lành.


Mồ hôi ướt đầm, cứ thay nhau đào bới,

Đất sình đưa lên, nấm mộ cứ sâu dần,

Tiếng la vang trời bên sông Vàm Cỏ,

Chiếc võng dù trong lòng đất nhiều năm.


Chẳng ai bảo ai mà ồn ào chòm xóm,

Các má, các em nước mắt ngắn dài,

Mùi hương trầm, khói nhang nghi ngút,

Cây lá cũng xôn xao như những cánh tay.


Bữa cơm trưa, tình quân dân thân mật,

Công việc cho anh, coi như đã thành công.

Cơn mưa đầu mùa ào ào trút nước,

Việc nghĩa nhân, trời đất cũng động lòng.

 

 

 

 


Hải Khánh

ƠN NGƯỜI LIỆT SĨ


Hiên ngang, oanh liệt một thời

Điệp trùng chân bước, cuộc đời chiến chinh.

Vì dân, vì nước ân tình

Tuổi xuân chẳng tiếc đời mình xả thân.


Yên nằm đất mẹ xa gần,

Hương bay hoa thắm lòng dân ấm nồng.

Ơn người liệt sĩ mênh mông,

Nay về thăm lại quặn lòng lệ rơi.


Chiều buông chầm chậm nắng vơi,

Cõi ngàn năm khắc bao đời thiêng liêng.

Thời trai gian khổ khắp miền,

Xông pha anh dũng triền miên chiến trường.


Nẻo đường Đồng Tháp, Trường Sơn,

Hy sinh xương máu, quê hương yên bình.

Qua rồi một thuở chiến chinh

Bạn giờ yên nghỉ, anh linh nơi này.


Hồn thiêng hiển hách đẹp thay,

Đời đời ngưỡng vọng, lòng đầy nhớ thương.

Bây giờ tóc ngả màu sương,

Nỗi niềm xin thắp nén hương ơn vàng.

 

 

 


Đoàn Lâm

NGÀY CON ĐI LÍNH


Bố mẹ quyết ra đi để giành lại nước,

Nay con đi để bảo vệ nước non này.

Hai nhiệm vụ, hai chiến trường có khác,

Nhưng bố con ta chung một khúc quân hành.


Tài sản của chúng con là vẹn toàn đất nước,

Là hòa bình, độc lập, tự do.

Hãy giữ lấy, phải giữ cho bằng được

Mỗi tấc đất này là xương máu của cha ông.


Nhiệm vụ lớn, vinh quang càng lớn,

Phía Bắc, phía Nam, vùng biển, vùng trời.

Hãy vững bước dưới quân kỳ quyết thắng,

Tổ quốc ta phải giàu phải mạnh, con ơi!

 

 

 


Bồ Xuân Quý

CHỈ MỘT BÀI THƠ


Cả đời chỉ một bài thơ

Sửa đi, sửa lại bao giờ cho xong?

Mỗi khi sửa lại đau lòng,

Nhớ anh ngã xuống chiến trường năm xưa.


Mộ anh dãi nắng dầm mưa,

Đêm nằm mơ mộng như vừa mới đây.

Cuộc đời nhiều lắm đổi thay

Mà sao lòng vẫn đắng cay thế nào.


Gừng cay, muối mặn quên sao

Tình em sâu nặng đi vào thiên thu.

 

 

 


Mai Xuân Thưởng

TINH THẦN NGÀY 1 THÁNG 5


Hướng về ngày 1 tháng năm

Truyền thống quốc tế trăng rằm trời cao.

Công nhân giai cấp phong trào,

Liên minh thế giới nêu cao tâm đồng.


Mác – Lê phất ngọn cờ hồng,

Tuyên ngôn, Cương lĩnh suốt thông mối giềng.

Tháng Mười cách mạng lửa thiêng,

Liên Xô vĩ đại trung kiên sáng ngời.


Đánh tan phát xít giặc trời,

Cứu nguy nhân loại qua thời đảo điên.

Việt Nam, vận hội thần tiên,

Thoát ách nô lệ, chủ quyền dựng xây.


Công, nông, trí thức xiết tay,

Nền tảng đoàn kết hăng say xây đời.

Liên đoàn lao động đẹp tươi,

Hữu ái giai cấp sáng ngời nhân văn.


Tình người mát dịu ánh trăng,

Độc lập dân tộc, công bằng văn minh.

 

 

 

 

Thanh Vĩnh

BẦU CỬ QUỐC HỘI KHÓA XII


Hai mươi tháng năm, hai linh bảy,

Hẹn đúng ngày cả thảy chúng ta.

Đồng bào nam nữ trẻ già,

Vô cùng phấn khởi tham gia đi bầu.


Từ sáng sớm đâu đâu cũng gặp

Khắp nẻo đường tấp nập dòng người.

Trong bầu không khí vui tươi,

Của ngày hội lớn rạng ngời niềm tin.


Cầm lá phiếu do mình quyết định,

Chọn đúng người đại diện cho dân.

Hiếu trung liêm chính kiệm cần,

Hăng say cải cách, canh tân xây đời.


Quốc hội Mười hai thời đổi mới

Hạ quyết tâm tiến tới tương lai.

Việt Nam rạng rỡ từ nay,

Dân giàu, nước mạnh sánh tày năm châu.

 

 

 


Minh Hồng

MẸ TÔI


Xóm làng kể chuyện mẹ tôi

Có chồng từ thuở nằm nôi, nghiêng đầu.

Mẹ tôi nào biết gì đâu

Mà sao họ bảo làm dâu nhà người.


Dưới thời phong kiến, trời ơi!

Con đang bú mẹ, dậm lời đôi bên.

Thế rồi năm tháng lớn lên

Mẹ tôi bỏ trốn về trên Hòa Bình.


Làm thuê, làm mướn mưu sinh,

Chợ Bờ, Suối Rút, ấm tình bà con.

Đảng về bừng sáng nước non,

Mẹ tôi đưa tiễn chồng con lên đường.


Ngày về giải phóng quê hương,

Con trai của mẹ yêu thương đi đầu.

Chồng còn nằm lại rừng sâu,

Vui buồn với cả đêm thâu mẹ ngồi.


Đói no cực khổ một đời,

Chưa đầy hạnh phúc bỗng vơi nửa chừng.

Mẹ buồn, mắt mẹ rưng rưng,

Nỗi đau trong mẹ biết chừng nào nguôi.


Sông Đà thuyền lướt ngược xuôi

Chiều trên bến vắng, mẹ ngồi trông theo.

Pha Đin, đứng giữa lưng đèo

Nhìn về nơi đó, xóm nghèo mẹ tôi.

 

 

 


Minh Khâm

BẠN CŨ


Bạn cũ tung đi khắp mọi miền,

Đứa thì làm “sếp”, đứa nhân viên,

Đứa đang len lỏi đường danh vọng,

Đứa khổ công rèn luyện bút nghiên.


Bạn cũ bây giờ chẳng giống nhau,

Đứa thì lận đận, đứa lên mau.

Khi nhiều bạn hữu sâu tình nghĩa,

Có đứa xem ra đã đổi màu.


Bạn cũ bây giờ gặp lại nhau

Đứa thì sung sướng, đứa buồn đau.

Đường đời lắm ngả, muôn lần tiếc

Đứa vẫn như xưa, đứa cạn tàu.


Bạn cũ bây giờ đến với ta

Như lửa đêm đông rọi sáng nhà.

Không màng danh lợi và tài lộc,

Đời vui hơn như tiếng chim ca.

 

 


 

 

Lâm Văn Hoàn

VỀ HƯU


Về hưu, hai tiếng lạ thành quen,

Giã từ công việc, nỗi đua chen,

Văn phòng, công sở, tình đồng sự...

Tre già cho lớp măng mọc lên.


Vui thú điền viên, sự hồi gia

Bách niên giai lão, quên tuổi già,

Sớm hôm sum vầy đàn con cháu,

Họa vần thơ phú điệu ngân nga.


Du ngoạn đó đây cảnh nước non,

Thăm lại vườn xưa, những lối mòn,

Quê hương, trường cũ, miền nhung nhớ,

Tất thảy hiện về nỗi nhớ mong.


Ghi lại tri âm trang hồi tưởng,

Nâng niu từng kỷ niệm cuộc đời,

Một thời trẻ trung, thời oanh liệt,

Tấm gương, lẽ sống một con người.

 

 

 

 

Phan Liên Khê

TÔI MƠ VỀ BẾN MY LĂNG

Tưởng nhớ nhà thơ Yến Lan


Tôi mơ về bến My Lăng,

Tháng ba, ngồi ngắm vầng trăng cuối mùa.

Đêm dài, thức với sao thưa,

Làm người lữ khách, gọi đò sang sông.


Tôi mơ tiên cảnh non Bồng,

Vi vu tiếng địch, gửi hồn vào mây.

My Lăng, bến ấy, sông này,

Bao đêm tôi ước, bao ngày tôi mơ...


Tôi thương ông lão lái đò,

Thảnh thơi đọc sách, nằm chờ trăng lên.

My Lăng, bến nước bình yên,

Nhìn sông, ngắm núi, lãng quên nhọc nhằn.


Bâng khuâng nhớ cụ Yến Lan

Như bao người đã nhớ “chàng thi nhân”.

Thoi đưa, thấm thoát mười năm

Người đi, còn bến My Lăng thuở nào.

 

 


Đình Tín

HÀN HUYÊN THƠ RƯỢU


Đầu xuân mời bác sang chơi,

Câu thơ, chén rượu làm nơi tâm tình.

Rượu, thơ hòa quỵên trung trinh,

Bạn thơ xướng họa, chúng mình chung vui.


Tri âm, ấm áp lòng người,

Bác đề câu xướng, tôi vui chọn vần.

Rượu, thơ ý tứ lâng lâng,

Đàn vô đôi khúc ngũ âm thanh nhàn.


Thơ mà thiếu nhạc ngân vang,

Tứ thơ gãy khúc ngổn ngang không vần.

Bác, tôi nâng chén chung tuần,

Trọn vui để có những vần thơ hay.


Ngày xưa các bậc anh tài,

Cùng thơ, cùng rượu ngày ngày.

 

 

 


Đoàn Lâm

NHA TRANG ƠI, ĐẸP TUYỆT VỜI !


Nha Trang ơi, cảnh đẹp, biển đẹp và con người cũng đẹp,

Biển xanh xanh đẹp đến lạ thường,

Nhà điều dưỡng đón đoàn niềm nở,

Từ xa đến đây như những người thân.


Bát canh chua, hương vị mùi cá biển,

Những món ăn ngon thay đổi từng ngày,

Chị bác sĩ, anh nhân viên ân cần chăm sóc,

Tiếng nói ngọt ngào, ấm áp những bàn tay.


Khói lam chiều, biển ầm ầm gọi gió,

Từng khoang cá đầy chợ nhộn nhịp về đêm.

Hòn Ngọc Việt cáp treo, tắm bùn, đảo khỉ,

Nha Trang ơi, trên cả tuyệt trần.


Mới có ít ngày trong ngôi nhà an dưỡng

Sảng khoái tinh thần, ăn khỏe, lên cân,

Giấc ngủ, miếng ăn các chị các anh tận tình chu đáo,

Đã góp một phần để đền nghĩa đáp ơn.


Ôi những ngày chứa chan tình nghĩa,

Nói sao hết lời, bao kỷ niệm thân thương,

Tạm biệt nhé, chúng tôi về Thành phố,

Hẹn một ngày tái ngộ đoàn viên.hàn huyên.

 

 

 


Mai Xuân Thưởng

ẤM LÒNG


Nha Trang cát trắng bãi dài,

Non xanh nước biếc láng lai biển trời.

Gian lao oanh liệt bao thời,

Thắng Pháp, thắng Mỹ rạng ngời vinh quang.


Hòa bình thống nhất giang san,

Tiền đồ rạng rỡ huy hoàng dựng xây.

Trầm hương nổi tiếng xứ này,

Vịnh đẹp thế giới hàng đầu ghi danh.


Vân Phong hứa hẹn đẹp lành,

Hòn Tre, “Ngọc Việt” đã thành ước mơ.

Cáp treo vượt biển nên thơ,

Thế giới hạng nhất nối bờ biển xanh.


Nhộn nhịp sao Festival,

Biển xanh điểm hẹn ngọt lành ước ao.

Nha Trang điều dưỡng ngọt ngào,

Có công Mười Một* nôn nao ấm lòng.


Mười ngày điều dưỡng thỏa mong,

Từ trong sâu thẳm cõi lòng khắc ghi.

 

* Đoàn an dưỡng Quận 11.

 

 

 


Ngọc Hoa

NHỮNG KẺ RẢI ĐINH


Bây giờ thời buổi văn minh

Mà sao có kẻ rải đinh giữa đường?

Thật là một lũ bất lương

Chỉ ham tiền bạc, coi thường nhân tâm.


Đi đường, xe bị đinh găm,

Xì hơi đột ngột, đâm sầm vào nhau.

Tránh sao sứt trán, bể đầu

Gãy chân, sai khớp... dễ vào nhà thương.


“Sửa xe” sẵn ở ven đường,

Tha hồ “chặt đẹp”, chuyện thường xảy ra.

“Đinh tặc” là quỷ, là ma

Ra tay bắt giữ, hỡi bà con ơi!

 

 

 


Ngọc Hoa

ĐUA XE TRÁI PHÉP


Vội vã rủ nhau lên vỉa hè,

Coi chừng, lũ trẻ lại đua xe,

Rú ga, tăng tốc lao vun vút,

Trời cũng là vung, thấy mà ghê!


Ầm ĩ, xôn xao khắp phố phường,

Giao thông cản trở người qua đường,

Phóng nhanh, lạng lách, đụng xe đổ

Sứt trán, bể đầu thật đáng thương!


Đua xe đường phố chẳng hay gì,

Tai nạn xảy ra thật là nguy.

Luật lệ giao thông nêu rất rõ

Nếu ai chưa hiểu, hãy xem đi!

 

 

 


Ngọc Hoa

HAI CHỮ LƯƠNG TÂM

Một số chợ ở thành phố ta có bán nhiều loại rau xanh còn chứa hàm lượng cao các chất bảo vệ thực vật đã bị cấm sử dụng và cá tươi có ướp phân u-rê để bảo quản, là những hóa chất độc, ăn vào có hại cho sức khỏe. Vậy có thơ rằng:

 

Mấy bà nội trợ bảo nhau,

Sớm hôm mua cá, mua rau dè chừng.

Rau tươi chưa chắc đã mừng,

Kiểm tra cho kỹ, coi chừng thuốc sâu.


Buồn nôn, tức ngực, đau đầu...

Bỗng đâu tai họa giáng vào cực thân.

U-rê chỉ để làm phân,

Bón cho cây trái thêm phần tốt tươi.


Thế mà lại có những người

Dùng phân ướp cá để rồi bán ra.

Nếu ai lỡ rước về nhà

Sai con xào nấu có mà nguy to.


Bụng đau, tiêu chảy, nhức cơ...

Tật mang, tiền mất, thêm lo, thêm phiền.

Mấy lời nhắn nhủ xa gần

Lương tâm hai chữ, xin cần nhớ ngay!

 

 

 


Ban biên tập mong nhận được nhiều ý kiến đóng góp của bạn đọc.

CÁC ĐƠN VỊ LIÊN KẾT

may rang ca phe ca phe sach ca phe nguyen chat may photocopy thue may photocopy