2/ Tập san thơ Hương Sen số 19 (Phần 1).

 

CÂU LẠC BỘ THƠ 28-7


 

HƯƠNG SEN


TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ


SỐ 19


6 THÁNG CUỐI NĂM 2012


ĐÌNH TÍN - ĐOÀN LÂM - ĐỖ TÂM LINH - HẢI KHÁNH

HÀN GIANG - HOÀNG ĐỨC LỘC

HOÀNG TRUNG TRỰC - LÂM TRUNG TẠO

LÂM VĂN HOÀN - LÊ VĂN ĐẠT

MAI XUÂN THƯỞNG - MINH KHÂM - MỸ HUỲNH

NGỌC YẾN - NGỌC HOA - NGUYỄN ĐỨC KHÔI

NGUYỄN VĂN PHI - PHẠM KHU - PHAN LIÊN KHÊ

TÂY BÌNH - THANH THẾ - THÚY YÊN - TRUNG SƠN

TÙNG SƠN - V.H.B - XUÂN CẢNH

 

Biên tập: Mai Xuân Thưởng - Phan Liên Khê - Đoàn Lâm - Lâm Văn Hoàn.

 

 

 

ĐÌNH TÍN

Ngày Nam Bộ kháng chiến


Hai ba tháng chín năm nào,

Bốn lăm thuở ấy nao nao ba miền.

Ngày hai, tháng chín vừa tuyên

Tự do, độc lập thiêng liêng giống nòi.


Ba Đình sáng tựa gương soi,

Năm châu nghe thấy tiếng còi Việt Nam.

Cụ Hồ ca ngợi hân hoan,

Ngờ đâu Pháp đã mưu toan lỗi thời.


Được quân Anh - Ấn hà hơi,

Tiến công Nam Bộ khắp nơi Sài Gòn.

Tự do mới được tháng non,

Máu xương đã đổ tan hoang cửa nhà.


Sài Gòn giáo nóp xông pha,

Bắc, Trung quân tiến thật là oai phong.

Toàn dân ý chí một lòng

Thi đua diệt sạch thù trong, giặc ngoài.


Đuổi quân đế quốc ra ngay,

Ba miền thống nhất về tay dân mình.

 



Người kháng chiến


Người đi vì nước, vì non

Nói riêng cha mẹ, vợ con lời vàng.

Ra đi sông núi băng ngàn,

Tìm đường hợp sức đời vàng sử ghi.


Hai mươi bảy, tháng bảy ghi

Chiến tranh khởi sự vận nghì nước non.

Hy sinh thương tật bồn chồn

Ghi tròn công đức người con giống nòi.


Bác Hồ kêu gọi trông coi

Nấm mồ liệt sĩ giống nòi ghi công.

Khởi từ bốn bảy nói chung

Hằng năm ngày ấy người cùng vinh danh.


Người nhiều công, mẹ anh hùng,

Dày công, lắm đức bách tùng nhớ ơn.

Bác Hồ dạy rõ nghĩa nhân,

Chiến tranh kết thúc nhớ ơn dân mình.


Bác Hồ biển cả mênh mông

Công ơn Bác được sử hồng chép ghi.


 

 


82 năm, ngày phụ nữ Việt Nam

 

Ngày xưa phong kiến bất lương

Xem rẻ phụ nữ, coi thường khinh khi.

Học hành chẳng được học chi,

Công tác xã hội mấy khi ngó ngàng.


Bà Hương, bà Xã trong làng,

Đó là mượn chức đàn ông chồng mình.

Thời kỳ phong kiến bất minh,

Sợ người nữ làm được mình hư danh.


Từ ngày có Đảng tinh anh,

Chăm lo phụ nữ học hành đến nơi.

Cử nhân, tiến sĩ hợp thời,

Việc nhà, việc nước nghỉ ngơi như là


Bà Bình, bà Định, chị Hoa,

Cô Ngân, cô Tiến việc ta hơn người.

Bao nhiêu nghị sĩ đẹp lời,

Phần ba nhân số là người chăm ngoan.


Nói năng lưu loát đoan trang

Những lời xác đáng rõ ràng phân minh.

Gần xa bè bạn phục mình

Hàng trăm vạn mẹ anh hùng Việt Nam.


Hiên ngang tình báo, đặc công,

Nội thành công kích Mỹ không yên nằm.

Ngoài thì nữ pháo dân công,

Máy bay bắn tuốt đi không trở về.


Chuyện làm oanh liệt hả hê

B52, Thần Sấm ủ ê tâm thần.

Gương soi bác sĩ Thùy Trâm,

Chiến binh giặc Mỹ không cầm lụy rơi,


Trả lại nhật ký kịp thời

Không rời ca ngợi, không rời tiếc thương.

Bác Hồ và Đảng đưa đường

Ngàn năm phụ nữ vươn lên sáng ngời.


Nữ nam bình đẳng thảnh thơi,

Việt Nam phụ nữ ngàn đời ghi danh.

Vui tươi, tuấn tú, hùng anh

Đẹp xinh, lịch thiệp trưởng thành hơn xưa.


 

 


ĐOÀN LÂM

Mất, được

 

Một đêm mất ngủ ngắm trăng trôi,

Tĩnh mịch khu rừng chỉ thế thôi.

Sương lạnh quẩn quanh ngoài cửa sổ,

Gió lùa quấn quít dưới chân đồi.


Vén mây thăm chốn cô Hằng ngự,

Cưỡi gió dò nơi chú Cuội ngồi.

Thức trắng lẳng lơ cùng với Nguyệt,

Thu vàng trút lá nỗi chơi vơi.

 

 

 

 

Mời bạn


Mời bạn thăm vườn, chớ ngại xa,

Mít xanh mơn mởn, xoài đơm hoa.

Líu lo sáo sậu bên cành khế,

Rộn rã bồ câu kế ngọn đa.


Sương sáng long lanh trên đỉnh núi,

Gió chiều chao lượn dưới hiên nhà.

Về nơi yên tĩnh tâm thanh thản,

Thi hữu vui chơi, sẵn rượu trà.


 


Tặng người yêu thơ


Yêu “nàng” đi lại quá truân chuyên,

Lắm hội điện sang vợ cũng phiền.

Thi hữu yêu thương mời xướng họa,

Bạn bè quý mến tiếp hòa viên.


Hồn thơ phơi phới cùng âm điệu,

Nét bút thanh cao lại hợp duyên.

Tao nhã sân chơi đầy trí tuệ,

Tao đàn nhộn nhịp sướng hơn tiên.


 

 


Tự bạch

 

Ý định về già ẩn chốn tiên,

Phồn hoa phố thị chẳng ưu phiền.

An cư Bà Rịa vui đồng nội,

Đắc địa Núi Dinh thú cảnh viên.


Nghĩa nước vẹn tròn thời tuổi trẻ,

Việc nhà trọn vẹn lúc cao niên.

Tĩnh tâm nghỉ dưỡng còn gì quý,

Thoải mái trong lành vị thuốc tiên.


 

 


ĐỖ TÂM LINH

Bác Hồ Chí Minh

 

Trên đời có một không hai,

Bác Hồ vĩ đại khó ai sánh bì.

Nơi nào Bác đến, Bác đi

Cũng đều để lại lương tri sáng ngời.


Loài người tiến bộ khắp nơi,

Tỏ lòng kính trọng, hết lời ngợi ca.

Địa linh nhân kiệt sinh ra,

Nghệ An quê Bác – Bác là thánh nhân.


Làm nên rạng rỡ Việt Nam,

Tự hào dân tộc giống dòng Rồng Tiên.

Hồn thiêng sông núi quê hương,

Có người con hiếu thảo hiền vang danh.


Mẫu người chánh trực quang minh,

Tấm gương đạo đức nghĩa tình sắt son.

Một lòng vì nước quên thân,

Vì dân phục vụ ân cần chăm lo.


Mọi người áo ấm, cơm no,

Nước nhà độc lập, tự do, phú cường.

 

 



HẢI KHÁNH

Mẹ và ca dao


Có gì hơn nữa trên đời,

Tình mẹ muôn thuở rạng ngời thế gian.

Loài người từ cõi sơ hoang,

Biết quây quần dựng xóm làng ấm yên.


Tình mẹ chan chứa vô biên,

Bao la biển thẳm khắp miền trời cao.

Từ dòng sữa mẹ ngọt ngào

Nên dòng máu nóng ca dao tình người.


Bể dâu thế cuộc đầy vơi

Rạng danh phụ nữ, Tháng Mười vẻ vang.

Chặng đường thành tựu thênh thang

Tự hào có Đảng vinh quang anh hùng.

 

 


Mừng ngày Công đoàn Việt Nam


Công nông trí thức luôn vững bước

Theo cờ Đảng non nước hào hùng.

Rạng ngời truyền thống đường hồng,

Thu nhiều thành tích thành công huy hoàng.


Ngày thêm mới, sáng thời đổi mới

Có Bác Hồ chỉ lối ta đi.

Tấm gương đạo đức, tư duy

Giành nhiều thắng lợi, thanh uy lẫy lừng.


Từ Công vận, tuổi xuân lao động,

Đường tiến lên mở rộng Công đoàn.

Công nhân lao động vinh quang,

Đi đầu sáng kiến, sẵn sàng dấn thân.


Trong sản xuất, luôn cần tiên tiến,

Trong đấu tranh, thể hiện kiên cường.

Trước sau vững một lập trường,

Theo lời Bác dạy con đường vẻ vang.


Thời hội nhập kinh bang thế giới,

Tiến lên tầm cao mới rõ ràng.

Nước non giàu đẹp vững vàng

Dựng xây tổ quốc Việt Nam hòa bình.

 

 



HÀN GIANG

Nào đâu nặng nhẹ


Hờn giận nhau chi khổ lắm mà,

So bì, ganh ghét xót lòng ta.

Vì chăm vợ bệnh nên sai hẹn,

Chẳng có thơ hay rõ đúng là…


Bướm vẫn thương hoa dầu phải đợi,

Ong còn vướng mật chửa đành qua.

Một duyên hai mối oằn vai gánh,

Giữ nhịp cung đàn bản hợp ca.

 

 



HOÀNG ĐỨC LỘC

Mùa thu lá bay

 

 

Ngắm nhìn cảnh sắc mùa thu,

Nửa như nuối tiếc, nửa như dâng trào.

Nắng vàng nhuộm lá lao xao,

Lá bay liệng xuống lạc vào suối thơ.


Thu về lắng đọng trúc tơ,

Nghe câu quan họ à ơ… tang tình.

Kìa em, má lúm đồng chinh,

Đợi ai mà đứng một mình bơ vơ.


Thôi đừng che nón làm lơ,

Ai xui em buộc ngẩn ngơ vào người.

Anh xin em một nụ cười,

Bừng lên sắc thắm hồng tươi trữ tình.

 

 



HOÀNG TRUNG TRỰC

Thân tặng các chị tù Côn Đảo


Cuộc chiến gian khổ trường kỳ,

Các chị theo suốt chẳng khi nào dừng.

Khi chiến đấu ở núi rừng,

Đời sống thiếu thốn rau rừng thay cơm.


Hàng ngày sốt rét thành cơn,

Muỗi sên hút máu ớn sườn lên gai

Không gian thu hẹp chiều dài,

Từ Hà Tiên đến miệt ngoài Tây Nguyên.


Đôi chân xuyên một hai miền,

Hy sinh quyết giữ lời nguyền tiếng thơm.

Kiên trung dòng máu căm hờn,

Băng ngàn thác lũ Trường Sơn diệt thù.


Lập công căn cứ chiến khu,

Bùng biền rừng sác diệt thù ven đô.

Ghi sâu lời dạy Bác Hồ,

Gái trai quyết giữ cơ đồ Việt Nam.


Lời thề thống nhất giang san,

Tấm gương các chị hiên ngang tuyệt vời.

Lao tù Côn Đảo biển khơi,

Hàng ngày chịu trận tơi bời khảo tra.


Đòn thù thân thể ngọc ngà,

Những tên ác quỷ không tha những gì.

Tấm thân liễu yếu nữ nhi

Chịu đòn tra tấn không khi nào dừng.


Lúc xung điện, lúc lửa nung,

Ác thay trại bảy hãi hùng là vôi.

Những tên khét tiếng trên đời

Hành hạ các chị khắp nơi thân mình.


Đứng trước giờ phút tử sinh,

Ý chí các chị giữ mình hiên ngang.

Tuyệt vời phụ nữ Việt Nam,

Tấm gương các chị lưu ngàn năm sau.


Hòa bình đất nước đổi mau,

Nước nhà hưng thịnh dân giàu mạnh lên.

Việt Nam đất nước vững bền,

Non sông, bờ cõi giữ yên muôn đời.


Các chị không phút nghỉ ngơi

Gần dân, xây Đảng sáng ngời chủ trương.

Tận trung với Đảng làm gương

Dân giàu, nước mạnh con đường Đảng ta.


Xin chúc các chị lời ca,

Tin dân, tin Đảng mới là thành công.

Cùng Đảng giữ lấy chữ đồng,

Đồng tâm, đồng chí con rồng Việt Nam.


Dựng xây đất nước đàng hoàng

Ngày càng tươi đẹp sánh toàn năm châu.

Lời tâm huyết nặng tình sâu,

Chúc các chị tiếp nhịp cầu tương lai.


Tuổi cao tâm sáng đẹp hoài,

Tấm lòng tin Đảng không phai chút nào.

Lòng Dân, ý Đảng quyện vào,

Xin chúc các chị trỗi cao sáng ngời.

 


 


LÂM TRUNG TẠO

Người đẹp với Hạ Long

Thuận nghịch độc

 

Đây trời núi thẳm, nước mênh mông,

Vịnh khúc tình thơ đượm sắc hồng.

Ngây ngất mãi mây bay gió thoảng,

Thẫn thờ e ngại đứng theo trông.


Hây hây má đỏ nàng hờ hững,

Cánh sải căng buồm lướt gió giông.

Bay rối tóc mây ngà sóng nước,

Đây nơi vịnh đẹp Hạ Long rồng.


 


LÂM VĂN HOÀN

Dửng dưng


Đừng đổ lên đầu cơm áo gạo tiền,

Mọi dửng dưng nào đâu vì đói khát.

Buổi tư duy đồng tiền, quyền lực,

Cái nghèo nàn mờ nhạt nét nhân văn.

Rủng rỉnh tiền trong tài khoản nhà bank,

Mà rỗng tuếch nét tao nhân thi cảm.

Những buổi tiệc tùng tưng bừng thịnh soạn

Trong nỉ non nhếch nhác điệu thơ nghèo.

Thi sĩ buồn thi tác cũng buồn theo,

Tao nhân dần xa lãnh đạm.

Còn mấy ai trầm ngâm trước tươi nguyên thi cảm,

Thả vào thơ chút âu yếm ngọt ngào.

Liệu sẽ ngày khô héo đến hanh hao,

Cảm xúc nhân văn bằng tờ xanh, tờ đỏ,

Thi phẩm văn chương bỏ bê xếp xó,

Máu bon chen xô dạt mọi thâm tình?

Sẽ thế nào khi cuộc sống chông chênh,

Tẻ nhạt túi thơ, bầu rượu,

Đời chỉ rặt đám quyền uy nhũng nhiễu

Và lũ tanh hôi ăn bám chờ sung?

Ôi sẽ buồn thi sĩ đến vô cùng,

Ném vào hư vô những ruột gan tâm huyết

Và buồn hơn nỗi nhân tình suy kiệt,

Chán chường với cả những nụ hôn.

Ta muốn tìm quy luật của Darwin,

Phép tiến hóa nhân văn tao nhã.

Phũ phàng chi áng thơ như hàng hóa

Ế ẩm thời kinh tế lùi thua.

Ôi cái thời mọi thứ được bán mua,

Bản quyền cản ngăn chân tình trao tặng,

Xuất bản phí như nỗi niềm trĩu nặng,

Chia xa tình cảm nhân quần.

Mọi lý do đều đổ tại đồng tiền,

Mọi tham vọng vượt trên lòng tự trọng.

Rẻ rúng chân nhân, phí hoài khát vọng,

Mờ nhạt hướng đời nào biết cao xa…

Thơ ta ơi, hãy mãi hát cùng ta,

Mặc thế nhân quay cuồng ảo vọng.

Hãy thả lòng bay cao vào cuộc sống

Với nhân văn ta tự tại thư nhàn!


 

 


Đếm thu

 

Thu đến thu đi đã mấy lần,

Tha phương khắc khoải đếm thu sang.

Bạc đầu, quê cũ đêm thao thức,

Cạn trí, sự đời vận đa đoan.


Quên bạn quê nghèo, sao đành nỡ,

Giàu sang kéo kết, khéo vơ quàng.

Tiền nhân bằng hữu dày ân nghĩa

Có nhớ năng về thăm viếng chăng?

 


 


Tháp cổ


Dĩ vãng bi hùng,

Vương triều quên lãng,

Vết tích nào còn đọng với thời gian,

Nghe âm vang từ đổ nát điêu tàn,

Một thời bi hùng lịch sử?


Cả ngàn năm,

Một trời hùng cứ,

Lâu đài thành quách uy nghi,

Nay trầm mặc trơ gan cùng tuế nguyệt,

Đổ nát rêu phong chất chứa nỗi niềm gì?


Nén hương thơm tưởng kính sự thần kỳ,

Nét tinh xảo những hoa văn cổ tự.

Bí quyết siêu phàm ngàn năm gìn giữ,

Viên gạch hồng kỳ bí tự muôn xưa.


Nét văn bia lưu dấu nỗi bất ngờ,

Lời cổ nhân trước Thần linh và dương thế,

Nỗi ngỡ ngàng những bóng đời hậu duệ,

Khao khát kiếm tìm truyền lại người xưa.


Dẫu săm soi tìm kiếm với Gúc gồ (Google),

Chỉ vắn tắt đôi dòng ngắn ngủi.

Nghe nghèn nghẹn điều chi hờn tủi,

Một thời oanh liệt trôi qua.

Vĩnh viễn tồn lưu vết tích người xưa

Dẫu chỉ điêu tàn rêu phong tháp cổ

Dẫu chỉ ngắn đôi dòng bi sử

Đến muôn đời nào dễ phôi pha.

Tháp cổ rêu phong thấm đẫm tới muôn xa!


 

 


Ví dặm lung linh hồn quê mẹ

 

Ví dặm lung linh hồn quê mẹ,
Lay động đàn con mọi phương trời.
Ôi đằm thắm giọng hò xứ Nghệ
Như trải lòng yêu dấu muôn nơi!

Như về với tuổi thơ hoài niệm,
Như dập dềnh đò thả xuôi dòng,
Như gợi dậy con tim da diết,
Như mùi hương mái tóc ai hong.

Lời đối đáp ngọt ngào tinh nghịch,
Gái trai làng quá đỗi thân thương.
Từ cuộc sống miền quê thân thuộc,
Lắng cõi lòng bao nỗi bâng khuâng.

Cuồn cuộn thác lòng, câu ví dặm
Dẫu đi xa mô đó chưa về,
Như lắng sâu nỗi niềm khát vọng,
Câu hò chiều man mác chân quê.

 

 


LÊ VĂN ĐẠT

Điện mặt trời


Mặt trời không biết tuổi,

Năng lượng thật vô vàn.

Mặt trời mãi tươi trẻ,

Sức xuân luôn dâng tràn.


Panô điện mặt trời,

Tiết kiệm điện đẹp thôi.

Cho đời năng lượng điện,

Nguồn hạnh phúc sáng tươi.

 

 



MAI XUÂN THƯỞNG

Cái lưỡi bò


Lưỡi bò là cái chi chi,

Lè ra liếm trọn đường đi, lối về.

Biển Đông yên ả đề huề,

Bỗng dưng nổi sóng, ủ ê lưỡi bò.


Năm châu, bốn biển âu lo,

Người người chất vấn, ông trò lặng câm.

Lịch sử, pháp lý biệt tăm,

Lấy đâu chứng cứ nói năng với người?


Ranh ma trò bịp buồn cười,

Biển Đông tranh chấp ta thời “song phương”.

Cùng nhau khai thác nhịn nhường,

“Chủ quyền cốt lõi” đường cùng của ông.


Sáng êm dịu, chiều bão giông,

“La làng, ăn cướp” máu ông quen rồi.

Tham lam, bành trướng ngàn đời,

Lưỡi bò, lưỡi rắn ta thời lạ chi.


“Rung cây nhát khỉ” thường khi,

“Trò chơi dụ khị” ta thì lầm đâu.

“Dĩ bất biến ứng vạn biến” nhiệm màu,

Toàn vẹn lãnh thổ, trước sau vững vàng.


Chủ quyền tổ quốc thép gang,

Truyền thống, thời đại đá vàng keo sơn.

Lưỡi bò, lưỡi rắn chẳng sờn,

Đồng tâm, hiệp lực vượt cơn tù mù!


 

 


Nam Bộ kháng chiến

 

“Mùa thu rồi, ngày 23”,

Hào hùng âm hưởng mãi vọng xa.

Nóp giáo xông pha nơi trận mạc,

Cứu nước, diệt thù dậy tiếng ca.


Tuyên ngôn độc lập vừa ban ra,

Ánh sáng bình minh rạng nước nhà.

Giặc Pháp dã man liền dày xéo,

Nam Bộ quật cường ngày 23.


“Nam Bộ máu thịt của nước ta”,

Cha già kêu gọi lời thống thiết

Con cháu đồng lòng đáp thiết tha.

Vệ quốc hành quân nhanh Nam tiến,

Xẻ chia máu lửa cứu nước nhà.


Từ ấy, 23 ngày nhớ mãi,

Kháng chiến hào hùng cất khúc ca.

“Đi trước về sau” lòng Bác nặng,

“Nam Bộ thành đồng” đẹp ý cha.

 



Tuổi cao, gương sáng


“Tuổi cao, chí càng cao”,

Nêu gương sáng, rạng ánh sao.

Sinh thành, dưỡng dục bao thế hệ,

Dựng xây, bảo vệ lắm công lao.


Vốn quý tuổi cao luôn rực sáng,

Phát huy, bồi đắp chí càng cao.

Sống vui khỏe, văn minh, hạnh phúc,

Nghĩa nước, tình nhà ấm áp sao.


“Lão giả an chi” nào suy nghĩ,

“Tuổi cao chí cả” đường ta đi.

Một ngày còn sức, còn trăn trở,

Đóng góp, điểm tô được những gì?


Những gì để lại cho con cháu,

Gương sáng cha ông trọn cuộc đời.

Vẫy gọi cháu con cùng tiếp bước,

Dựng xây, bảo vệ, đẹp cuộc đời.


 

 


Vinh quang tổ quốc

 

Hùng Vương dựng nước thiêng liêng,

Truyền đời con cháu tâm nguyền sắt đinh.

Trải bao gian khổ, hy sinh,

Giang sơn gấm vóc hành trình dựng xây.


Nguyên - Mông - Hán - Mãn lũ bầy,

Xâm lăng, đồng hóa nước này được chăng?

Giặc Pháp, giặc Mỹ hung hăng,

Cuốn cờ tháo chạy, cắn răng, gục đầu.


Vẻ vang oanh liệt do đâu,

Truyền thống đất Việt tràn bầu nhiệt tâm.

Rồng Tiên con cháu tâm đồng,

Hồn thiêng sông núi, cờ hồng lung linh.


Tuyên ngôn độc lập đinh ninh,

“Sơn hà Nam quốc”- “Cáo trình bình Ngô”.

Vẻ vang thời đại Bác Hồ,

Ngày 2 tháng 9 điểm tô sử vàng.


Vinh quang tổ quốc giang san,

Hiên ngang, rạng rỡ, đá vàng keo sơn.




CÁC ĐƠN VỊ LIÊN KẾT

may rang ca phe ca phe sach ca phe nguyen chat may photocopy thue may photocopy