6/ Tập san thơ Hương Sen số 17 (Phần 1).
CÂU LẠC BỘ THƠ 28-7
HƯƠNG SEN, MƯỜI NĂM
TẬP SAN LƯU HÀNH NỘI BỘ
SỐ 17
THÁNG 12 NĂM 2011
ĐÌNH TÍN – ĐOÀN LÂM – HẢI KHÁNH
LÂM VĂN HOÀN – LÊ VĂN ĐẠT
MAI XUÂN THƯỞNG – MINH KHÂM – NĂM DÂN
NGỌC HOA – NGỌC YẾN – NGUYỄN VĂN PHI
PHAN LIÊN KHÊ – THANH THANH
THÚY MINH – THÚY YÊN – TRUNG SƠN
TÙNG SƠN – XUÂN CẢNH
Biên tập: Mai Xuân Thưởng - Phan Liên Khê - Lâm Văn Hoàn.
LỜI GIỚI THIỆU
Bạn đọc thân mến,
Câu lạc bộ thơ 28-7 thuộc Liên đoàn Lao động Quận 11 thường xuyên hoạt động có nền nếp, tập hợp được nhiều người yêu thơ đến sinh hoạt vui tươi, lành mạnh, bổ ích. Hội viên của Câu lạc bộ đã sáng tác nhiều bài thơ phản ánh được cuộc sống muôn màu và thế giới nội tâm phong phú của người cầm bút, trong đó có những bài thơ, những câu thơ hay. Mỗi năm Câu lạc bộ cũng ra được hai tập san lưu hành nội bộ, tuyển chọn trong số những sáng tác của hội viên.
Nhân dịp kỷ niệm mười năm thành lập Câu lạc bộ, Ban chủ nhiệm có phát động hội viên viết bài cho tập san số đặc biệt với chủ đề “Tình thơ”: tình cảm của các tác giả với thơ, bạn thơ và với Câu lạc bộ thơ.
Chúng tôi đã nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình của hội viên trong Câu lạc bộ và nhiều bạn thơ xa gần lâu nay đã từng gắn bó với Câu lạc bộ. Trong tập san này, chúng tôi chỉ chọn đăng những bài viết với chủ đề “Tình thơ”, còn những bài viết về những chủ đề khác, xin được sử dụng cho những số sau, mong các tác giả thông cảm. Những bài viết đã đăng ở các số tập san trước cũng không in lại trong tập này.
Nhân dịp này, chúng tôi chân thành cảm ơn Ban chấp hành công đoàn Quận 11 trong nhiều năm qua đã quan tâm, giúp đỡ, tạo điều kiện thuận lợi cho Câu lạc bộ hoạt động, cảm ơn những tình cảm gắn bó của toàn thể hội viên và bè bạn xa gần thường xuyên đến với Câu lạc bộ.
Mười năm là một chặng đường dài, để lại cho mỗi hội viên những kỷ niệm khó quên và trước mắt còn những chặng đường tiếp theo. Hy vọng rằng Câu lạc bộ của chúng ta sẽ không ngừng lớn mạnh, có thêm những bài thơ, câu thơ hay hơn.
Trân trọng giới thiệu với bạn đọc những sáng tác mới của hội viên thiết thực chào mừng kỷ niệm mười năm thành lập Câu lạc bộ.
Tuy có những bài, những câu, lời thơ còn mộc mạc, chất phác nhưng điều đó không đáng ngại. Cái quý nhất là ở tấm lòng chân thật, trong sáng, bởi chúng ta đều là những tác giả không chuyên, chỉ vì yêu thơ mà cầm bút và đến với thơ, chung thủy với thơ đến kỳ lạ như tác giả Mai Xuân Thưởng đã viết:
Lời thơ mộc mạc sáng trong
Tình thơ sâu lắng ấm trong tâm hồn.
BAN CHỦ NHIỆM CÂU LẠC BỘ THƠ 28/7
ĐÌNH TÍN
Ra đời công đoàn Việt Nam
Xưa sầu thảm chẳng nói ra
“Luật trời” giông tố mưa sa bão bùng.
Pháp cai trị, dân ta cùng
Đồn điền, nhà máy, người làm “cu ly”.
Người làm có lợi lộc chi
Nói ra lẽ phải, dẫn đi vào tù.
Bốn lăm, Tháng Tám mùa thu
Dân ta nổi dậy, quân thù rõ danh.
Ra đời mặt trận hùng anh,
Công đoàn là một, nêu danh thời này.
Từ ngày thống nhất đến nay,
Nơi nơi đều khắp xây ngời quang vinh.
Mở mang sáng tạo cho mình,
Xây rèn tổ chức văn minh cao trào.
Công đoàn Mười Một điểm sao,
Thơ ca của Quận, phong trào mười năm.
Ơn Quận như ánh trăng rằm,
Mỗi lần họp mặt cứ hỏi thăm hoài.
Cảm ơn lãnh đạo đẹp thay
Mong Câu lạc bộ ngày càng mạnh thêm.
ĐOÀN LÂM
Hồn thơ
Mười năm Hương sen thơ ca
Bao nhiêu năm ấy thiết tha ân tình.
Ngay từ buổi mới khai sinh,
Bốn phương tề tựu hết mình với thơ.
Nắng mưa không quản thời giờ
Tứ thơ mang đến giăng tơ giải phiền.
Hương thơ chia sẻ nỗi niềm,
Đưa hồn thoát tục xa miền viễn du.
Thơ như trăng sáng muôn thu,
Xua tan sương lạnh âm u biến dần.
Thơ đưa tri kỷ lại gần,
Thơ là bạn quý chuyên cần giúp ta.
Hoa thơ cánh mỏng thiết tha,
Nhạc thơ đầm ấm ngợi ca thâm tình.
Thơ đem sức mạnh vô hình,
Vượt qua gian khó chung tình bên nhau.
Mười năm Hương sen
Hương sen thấm thoát đã mười năm,
Độ tuổi trăng non sắp tới rằm.
Bạn hữu mến yêu vì chữ nghĩa,
Thi nhân quý trọng bởi lương tâm.
Lời bình, ca hát ngân nga sáo,
Xướng họa, ngâm thơ rộn rã đàn.
Bổ ích vui tươi đầy trí tuệ,
Sân chơi lành mạnh tính nhân văn.
Nếu chiều nay em chẳng đến
“Có gì mềm hơn nước
Mà sao đá phải mòn?”
Em có ma lực nào
Mềm lòng anh đến thế?
“Âm thầm như là gió,
Núi cũng phải cúi đầu,
Em đâu phải là chiều
Mà nhuộm anh đến tím”
Thơ có nghĩa gì đâu,
Nếu chiều nay em không đến,
Bởi tháng chỉ một lần
Mình mới được bình thơ.
Em mới đến lần đầu,
Giọng vút cao trầm bổng.
Bao cực nhọc âu sầu
Đã biến thành mây khói.
Tháng chỉ có một lần,
Các văn nhân, thi sĩ
Và bè bạn gần xa
Để thư giãn tinh thần.
Vẫn là muôn thuở
Giữa thời buổi bon chen kinh tế,
Thơ chỉ là giây phút thoảng qua.
Ai làm thơ thì người đó đọc,
Thơ có nghĩa gì đâu?
Khi đã phân biệt nghèo giàu.
Người thích thơ và làm thơ có mấy,
Dầm mưa, đội nắng chỉ để nghe thơ,
Bỏ công việc riêng thời giờ vàng ngọc
Được đọc thơ dù phải mất thời giờ.
Thơ sẽ sống hay thơ đã chết,
Thơ vui hay mãi ưu phiền?
Không! Thơ vẫn muôn thuở
Như truyện Kiều và Lục Vân Tiên.
HẢI KHÁNH
Tình thơ
Hẹn lòng tình nghĩa với thơ,
Nỗi niềm son sắt bao lời nước non.
Duyên thơ phơi phới tâm hồn,
Sẻ chia tâm sự ngọn nguồn trường ca.
Điểm tô sông núi gấm hoa,
Thiên chân thiện mỹ ngọc ngà nhân gian.
Tháng năm mài miệt khẽ khàng,
Quê hương nguồn cội xóm làng thân thương.
Bạn thơ yêu quý bốn phương,
Chung Câu lạc bộ yêu thương nồng nàn.
Sẻ chia cuộc sống lạc quan,
Khơi nguồn tiềm thức hân hoan tình đời.
Tình thơ mải miết mỉm cười,
Vấn vương năm tháng tình người thủy chung.
Cảm ơn thi hữu khắp cùng,
Bút người, thơ ngọc Lạc Hồng ngợi ca.
LÂM VĂN HOÀN
Đâu rồi thơ ơi!
"Trăng vào cửa sổ đòi thơ..."
Bạn hỏi làm ta cũng nhột mình,
Ờ nhỉ, lâu rồi vẫn làm thinh.
Xúc cảm chuyện đời chi nhạt thế,
Thơ vui chi thiếu nỗi nhân tình.
Thi thoảng đó đây lời cảm vấn,
Đối thơ vài ý với tao nhân.
Thuyền vẫn quay chèo trong vũng nhỏ,
Biển lớn chưa say những ý, vần.
Vẫn biết chợ đông dẫu thiếu mình,
Trăm phương nghìn tứ mãi hồi sinh.
Chút buồn lẻ bóng chiều thu lạnh,
Bâng khuâng nỡ để bạn trách mình.
Tri kỷ xưa rày vốn nguồn thơ,
Nhạt tình lụt cuốn dạt bến bờ.
Ngoảnh lại nào đâu người xưa ấy,
Chìm giữa biển đời ngoi ngóp thơ!
Thì hãy tự mình ví tao nhân,
Còn như buổi ấy tụ thi quần.
Thơ tứ tiếng lòng không hề vãn,
Mưa nguồn, chớp bể, mặc thế nhân.
Bạn hỏi hay là ta tự suy,
Nghĩa đời trong mọi nẻo tư duy.
Vần thơ như chính lòng ta vậy,
Tự trái tim mình – Nỗi tâm tri!
Mười năm
I
Xao xuyến buổi đầu đến với Thơ,
Đầm Sen tao ngộ buổi tinh mơ.
Bách bộ dưỡng sinh đàm thơ phú,
Đã mười năm ấy mãi đến giờ.
“Hương sen” ngát tỏa mọi bến bờ,
Vẫy gọi bạn tình đến vui thơ.
Cao lão thấy lòng như trẻ lại,
Về thời oanh liệt trong ý thơ.
Mười năm ghi nhớ bao tầng lớp,
Năm tháng ra đi với cuộc đời.
Vẫn nhớ thương sao từng khuôn mặt,
Vần thơ như vẫn ánh mắt cười.
Cuộc sống khỏe vui đời hưu trí,
Vần thơ làm bạn luận nhân tâm.
Vẫn say bầu máu hồn nghệ sĩ,
Lời thơ vang mãi khúc thăng trầm.
Chẳng mơ “Hiền triết” với “Thi nhân”,
Về đây thân ái nét nhân quần.
Đón ánh mắt cười lòng vui lạ,
“Bàn đào Thượng uyển“ đón tình nhân.
Cứ hãy thả lòng đón “Bách niên”,
Vui này nào kém cõi thần tiên.
Thượng giới có khi còn ghen đấy
Muốn về Hội ấy, thỏa ước nguyền!
II
Mười năm, một quãng đường nho nhỏ,
Những trái tim già luận thơ vui.
Những ánh mắt truyền nhau ánh lửa,
Của một thời oanh liệt xa xôi.
Như trẻ mãi những vần thơ nồng cháy,
Vẫn nồng nàn như buổi chớm yêu đương.
Còn trinh nguyên những niềm xúc cảm,
Ôi tâm tình, kỷ niệm mười năm!
Những dáng hình hiền lành dung dị,
Những lời ca đằm thắm chứa chan,
Những vần thơ nặng tình bằng hữu,
Vườn thu vàng rực rỡ - Thu sang.
Như ngọn đèn chiều bừng góc phố,
Lòng đường tấp nập những lứa đôi
Tay nắm tay nhau vào cuộc sống,
Bình yên, rạng rỡ ánh đèn soi.
Mười năm chan chứa một góc đời,
Tuổi già hưu trí vẫn vui chơi,
Lời ca tiếng nhạc còn sung mãn
Những ngọn đèn đêm vẫn sáng ngời.
Nếu
Nếu một ngày không đến với Thơ,
Chắc là xúc cảm hóa già trơ,
Vốn liếng ngữ ngôn thành sáo rỗng,
Bi hoài vô cảm mọi ước mơ.
Nếu một ngày không đến với Thơ,
Ta cảm bao nhiêu trái tim chờ,
Bằng hữu tìm nhau từng thi cảm,
Bồi hồi mong đợi giọt sương Thơ.
Nếu một ngày không đến với Thơ,
Hồn ta buồn lạnh nỗi chơ vơ.
Cơm ăn có thể ta đành nhịn,
Không thể nhịn lòng xa vắng Thơ.
…
Sẽ chẳng bao giờ “NẾU” mãi đâu,
Với ta Chung thủy – Vẹn trước sau,
Thơ mãi hòa chung dòng huyết quản,
Mãi thấm nghĩa đời, mãi truyền lưu.
LÊ VĂN ĐẠT
Đậm Hương sen
Tuổi thanh niên tôi lên đường kháng chiến
Thề một lòng quyết tử giữ non sông.
Trên vai trĩu nặng súng máy, súng trường,
Bước hành quân cất cao tiếng hát
Chiến đấu cho nước nhà thống nhất.
Hội thơ Quận mười một vượt thời gian
Thơ cách mạng sáng tươi mãi Hương sen
Tỏa lấp lánh, sao bay lên phía trước.
Tràn đầy lòng yêu quê hương đất nước,
Tôi tìm vần, viết những bài thơ.
MAI XUÂN THƯỞNG
Mười năm thi hội Hương sen
Hương sen thi hội ngát hoa
Mười năm gắn bó thiết tha nồng nàn.
Quận 11, Lao động Liên đoàn
Mái ấm ấp ủ chu toàn thủy chung.
Công nông trí thức trùng phùng
Liên đoàn Lao động cùng chung nghĩa tình.
Đường lên phía trước hành trình,
Tình thơ gắn bó lung linh cờ đào.
Tình dân nghĩa nước dạt dào
Bao nhiêu ký ức nao nao tấc lòng.
Lời thơ mộc mạc sáng trong,
Tình thơ sâu lắng ấm trong tâm hồn.
Hương sen phảng phất sớm hôm,
Chắt lọc thanh khiết đục trong cuộc đời.
Thiết tha là chút tình người,
Nét chân, thiện, mỹ đẹp tươi thâm trầm.
Hương sen đượm mãi trong tâm,
Tình thơ gắn bó, tri âm đậm đà.
Nguyên tiêu nhớ Bác
Mười năm thi hội Hương sen,
Nguyên tiêu thơ Bác, chất men thâm trầm.
Cháu con ngâm ngợi trong tâm,
Tự hào khí phách, ấm lòng bước chân…
… Cựu chiến binh, lính Cụ Hồ,
Lời thơ chỉ rõ cơ đồ vẻ vang.
“Yên ba thâm xứ đàm quân sự
Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền” *
Đường dài trọn vẹn ước nguyền
Giang sơn thống nhất, giữ yên cõi bờ.
Nguyên tiêu nhớ Bác lời thơ,
Hương sen lan tỏa bến bờ nước non.
Dù cho sông cạn đá mòn
Ngàn năm thơ Bác mãi còn trong tim.
* Thơ Bác Hồ
MINH KHÂM
Hương sen, mười năm
Quận mười một có Hương sen,
Nhiều thơ xuất bản đăng xem tuyệt vời.
Hai tám tháng bảy rạng ngời,
Liên đoàn lao động ra đời thơ ca.
Mười năm gắn bó đậm đà,
Tiếng thơ vang khắp đảo xa, đất liền.
Khen thay ai khéo đặt tên
Công trường, nhà máy mọi miền thi đua.
Hoa sen hương sắc bốn mùa,
Bằng khen thành tích mới vừa được trao.
Thơ ca thúc đẩy phong trào,
Chị xa anh chẳng ngại vào hội thơ.
Ông bà chờ đợi không ngờ
Đây là cầu nối thời cơ bạn mình.
Mười năm gắn bó khai sinh,
Biết bao kỷ niệm thắm tình mộng mơ.
Quản chi mưa nắng, mắt mờ,
Hương sen lan tỏa vần thơ chúc mừng.
NĂM DÂN
Cảm xúc mười năm
Mười năm mấy độ thăng hoa,
Vần thơ nhân ái giúp ta ấm lòng.
Lỡ làng nước đục, bụi trong,
Thân tâm tự tại khơi dòng nhân văn!
Ngộ nhận
Học Bùi Giáng hóa thân bụi bặm,
Noi Sơn Nam đi bộ khắp Sài Thành.
Mười năm qua câu thơ chưa trọn,
Mấy ngàn ngày con chữ vẫn vô tâm.
Ước vọng
Họa nguyên vận bài Bóng chiều xuân
của nhà thơ Thanh Vĩnh
Mái tóc sương pha mộng chửa rồi,
Niềm riêng canh cánh mãi không thôi.
Không mong tranh đoạt nhà cao rộng,
Chẳng muốn đua chen chỗ đứng ngồi.
Sức góp tâm đồng nhiều biến đổi,
Thuyền chung tay chống nhẹ nhàng trôi.
Hanh thông vận nước ngày thêm sáng,
Vui thú điền viên thỏa sức chơi.
Vui thú điền viên thỏa sức chơi,
Văn chương tao nhã điểm tô đời.
Vun bồi minh đức lòng không lảng,
Cảnh giác tà tâm ý chẳng lơi.
Hạnh ngộ tri âm thời * xếp đặt,
Tao phùng tri kỷ khách không mời.
Thi đàn rộng mở thêm nhân ái,
Cảm hứng giao hòa một biển khơi.
* Thời cơ, thời thế.
NĂM DÂN
Bóng chiều xuân
Tỉnh giấc hoàng lương mộng chửa rồi,
Muốn xin thêm chút lộc trời thôi.
Kiệm cần đơn giản bề ăn ở,
Hòa nhã khiêm cung lúc đứng ngồi.
Cuộc thế nào lo dâu biển đổi,
Tuổi xuân chẳng thẹn tháng ngày trôi.
Đường chiều bóng ngả còn tươi sáng,
Cặp với nàng thơ thả bước chơi.
Cặp với nàng thơ thả bước chơi,
Đến vườn tao ngộ hái hoa đời.
Gặp người đồng điệu tình khôn lảng,
Dệt áng văn chương bút khó lơi.
Thù tạc vãng lai không đợi hẹn,
Giao lưu xướng họa chẳng chờ mời.
Trang lòng lật tiếp mừng xuân mới,
Nguồn cảm dâng trào mộng thắm khơi.
THANH VĨNH
NGỌC HOA
Bâng khuâng chốn này
Một áng thơ hay xao xuyến lòng,
Ta về tựa bóng lúc đêm đông.
Từng câu, từng chữ còn rung động,
Bạn hữu xa gần có biết không?
Đến hẹn lại lên
Mỗi kỳ đến hẹn lại lên,
Về đây xum họp, đừng quên hỡi người.
Thơ ca, xướng họa vui tươi,
Góp phần tô điểm cho đời nở hoa.
Mười năm sum họp
Mười năm sinh hoạt thơ ca,
Mười năm sum họp một nhà bấy nay.
Những là cây bút rồng bay,
Giao lưu xướng họa, mê say lòng người.
Cũng là một thú vui chơi,
Tri âm, tri kỷ của người làng thơ.
Lạc vào đây cả vườn mơ,
Vui cùng thi hữu, làm ngơ sao đành?
Như hoa khoe sắc trên cành
Lựa câu, tìm ý kết thành lời thơ!
Niềm vui
Tuổi cao đâu đã gọi là già,
Dù nắng hay mưa, chẳng quản xa.
Bạn hữu thân tình vui xướng họa
Mười năm gắn bó với thơ ca!